Chia tay học trò của Vương Hoài Uyên
Đây không phải là một cuộc chia tay học trò trong những ngày hè mà cứ tạm coi là một cuộc chia tây mãi mãi giữa cô giáo và những học sinh mà gần trọn cuộc đơi cô giáo Vương Hoài Uyên đã gắn bó Chính vì thế mà lời thơ ở đây vô cùng xúc động (NXD)
CHIA TAY HỌC TRÒ
Mai mốt cô về em có buồn không?
Lấp lánh sợi mưa giữa chiều nắng nhạt
Lớp học lênh đênh trôi dòng lục bát
Nghe cô giảng Kiều … Em nhớ gì không?
Nguyễn Du viết Kiều thao thức trăm năm
Gởi lại mai sau nỗi sầu vạn kỷ
Kim Trọng trở về ngẩn ngơ vườn Thúy
Còn lại hoa đào cười với gió đông.
Cô giở trang Kiều mơ chiếc lá thu phong (1)
Tiền Đường xa xăm sóng xô bờ vọng lại
Thời con gái hơn một lần mơ Từ Hải
Hơn một lần khóc thương Kiều chìm nổi truân chuyên.
Mai mốt cô về với những nỗi niềm riêng
Bỏ lại sau lưng một thuở đưa đò trên sông nước
Hành trang nặng như nỗi buồn phía trước
Mênh mang đời mình một cõi phù vân.
Mai mốt cô về gởi lại chút bâng khuâng
Trang giáo án khép một thời quá khứ
Bài giảng xưa bây giờ em có giữ?
Một chút cho đời – và một chút cho em
Vương Hoài Uyên
(1) Ý thơ truyện Kiều