Kính thưa quý thầy cô
Thưa các bạn CHS của trường
Trang web này là bộ mới của trang tongphuochiep71.com do một nhóm CHS của trường thực hiện từ năm 2009. Thời gian qua, bản tin cũng đã làm được một số việc có ích như kết nối liên hệ các thế hệ cựu học sinh trong và ngoài nước với nhau, tìm được những bạn bè mà từ lâu không liên lạc được, giúp các bạn có nơi chia sẻ kinh nghiệm sống, giải trí, tìm được những kỷ niệm thân thương của một thời học dưới mái trường.
Đến nay, nhu cầu thông tin đa dạng, đối tượng bạn đọc cần rộng mở, buộc lòng chúng tôi phải nâng cấp bản tin được chuyên nghiệp hơn, hình thức phải bắt mắt hơn.
Với trang này, những chuyên mục cũ của trang 71.com gần như được giữ lại hết, có thêm mục truyện ngắn để giới thiệu những sáng tác mới ; mục “du lịch hàm thụ” để mọi người được giới thiệu chuyến đi du lịch kỳ thú của mình hồi năm xưa để độc giả được biết thêm những cái hay lạ ở một vùng đất khác.
Vẫn theo tôn chỉ ban đầu là “Mong được các bậc đàn anh, các em từng sống dưới mái trường đóng góp, chia sẻ để trang tin này được phong phú hơn, có ý nghĩa hơn”. Khái niệm TH Tống Phước Hiệp là bao gồm cả Collège de Vinh Long rồi Nguyễn Thông, Trường cấp 3 thị xã , Trường TH Lưu Văn Liệt ngày nay. Lần này chúng tôi được giao toàn quyền để đảm bảo lời hứa này của anh Trương Tường Minh, người sáng lập trang 71.com.
Xin chân thành cám ơn các bạn thời gian qua đã đóng góp tư liệu, bài vở, tài chính cho trang 71.com và giờ đây vẫn tiếp tục ủng hộ cho trang tongphuochiep-vinhlong.com này.
Bài vở và ý kiến đóng góp, xin các bạn vui lòng email về : [email protected] hoặc [email protected]
Thành thật cám ơn.
Lương Minh
Bị gạt mà vui… câu chuyện Trên chuyến xe bus cũng ý nghĩa lắm NKP!
P nhớ lại chuyện này khi đọc bài bữa cơm 2000. Khi lòng nhân ái được đưa ra tại sao lại cào nhàu khi nó được lan tỏa chứ?!…Cám ơn Bạch Lộ đồng cảm. NKP nk 82
Bà này biết tích gió thành bão , tích góp thành tiền , hihi
Hoành Châu (Gia đình C )
KP lại nghĩ, chỉ có bấy nhiêu…không biết có đủ sống cho một ngày…?!
Dù không thật sự mua vé về quê, ít ra ta cũng trả tiền để xem một vai diễn…Khi cuộc đời là những vỡ tuồng
Tôi cũng đã từng trong hoàn cảnh xin tiền trả để cho chuyến xe lôi từ Long Tuyền đi ra Bình Thuỷ trong buổi chiều rất muộn vào một ngày cuối năm 1988. Người cho tiền tôi là một anh ở đường An Dương Vương khoảng chợ Bình Tây (Q.5, Chợ Lớn) đi xuống hỏi thăm tin tức em mình! Món nợ nầy không có dịp để trả! Khi chia tay tại Bình Thuỷ, tôi nói với người đó “Có thể em anh đã về đến nhà lúc anh trên đường đến đây”.
Em của Một Lúa vẫn bình an chứ?
Chúc bạn Ngày mới An Lành!
Vui là đủ quá rồi. Cho không bao giờ bị mất đi cả. Hành động này sẽ là tương lai của một kiếp lai sanh nào đó.
Cảm xúc ta đón nhận lúc đó quá đủ rồi…Không dám xin thêm…hihi…
Thân mến!
Thấy trên trang Budda’s Teaching : 5 rules of happiness, tạm hiểu là “5 quy tắc của hạnh phúc” thì có quy tắc thứ 3. Give more <Hãy cho nhiều >
Cảm xúc không có khuôn khổ và lòng nhân chẳng nên dựa vào nguyên tắc
Khi có, ta mới cho…bởi lúc muốn cho mà ta không có thì thật là không hợp lúc
Tôi biết được rằng khi cầm 10 đồng trong tay, ta nên mua 5đồng bánh mì, phần còn lại ta mua hoa hồng…nhưng phần còn lại ta có thể trao cho người khác…mua dùm
Cám ơn bạn đã chia sẻ hình ảnh
Thân mến!
Thưa anh chị em,
Lời của Phật, Lời của Chúa,… còn có người không đồng ý thì huống hồ gì những lời này từ trên một trang Web của người ngoại quốc phổ biến Phật Giáo.
https://www.facebook.com/BuddhasTeachingOfficial/
Đọc và rút ra được những điều hữu ích, nếu có hay không là do từng cá nhân.
Không phải chia sẻ hình ảnh mà đây là những câu nói với ý tổng quát có lẽ cũng có chút gia trị, nếu rào đón thì thêm hai chữ nhất định; kèm theo… ẩn ý là tôi thích câu chuyện của NKP nữa.
Cám ơn anh chị em.
https://www.facebook.com/BuddhasTeachingOfficial/
“Nhân chi sơ tính bổn thiện” bản chất hiền lương là sẵn có trong con người
Chúa hay Phật không giúp ai cũng không hại ai, vả chăng, các Ngài ấy chỉ cho chúng sinh con đường sáng để đi đến với Ngài
Nhưng không hẳn chỉ có con đường các Ngài ấy dẫn dắt mới có ánh sáng, còn một thứ ánh sáng sẵn có trong tâm của từng người nữa…
Thưa Nguyễn Kiều Phương,
Thú thật với tôi lời Phật, Chúa cao thâm, tôi không có khả năng bàn tới, càng không dám tranh luận.
Nhắc lại lần nữa: tôi chép lại “5 rules of happiness” là nói về HẠNH PHÚC, là niềm vui< không phải là LÒNG NHÂN > để chia sẻ với anh chị em để ai thấy thích, phù hợp thi ghi lòng, mục đích chỉ có vậy.
Xin cám ơn.
Hơn 30 trước quen cô bạn khoảng 4 tiếng, mời cô vào công ty du lịch uống nước, cô dành trả tiền. Thấy trong túi xách của cô có quá nhiều tiền. Khi rời công ty du lịch, chở cô về hướng chợ Vĩnh Long, ngay góc chợ có một bà lão đang ngồi xin tiền. Dừng xe lại, cầm túi xách của cô, lấy tiền ra, không đếm, nhưng nhiều lắm, bước đến đưa cho bà lão. Nói với bà, ngoại về đi, cất tiền này kỹ nghen ngoại, cầu nguyện dùm vợ chồng con, sang năm sanh con trai nghen. Không phải tiền của mình, cho đâu có tiếc. Quay lại thấy cô bạn nhìn trân trối, nói nhỏ với cô, tối nay đi rồi, giử tiền nhiều làm gì. Cô hỏi, đi không được thì sao? Thì anh lấy anh thường em, nếu đi được, em là của anh nha..
Dể thương ghê! hihi…
Nếu như tôi được biết phần kết của câu chuyện như ý hai người thì thật là vui…
Công ty Du Lịch chắc ở gần chùa Hương tx SaĐec phải không Hoàng Hưng ?
Công ty du lịch Vĩnh Long khoảng đầu thập niên 80 nằm cạnh bờ sông Tiền và gần cửa sông Thiềng Đức. Hôm nào viết đoạn cuối tặng bạn.