NƯỚC MỸ KỲ CỤC
Ở Mỹ, các cơ sở kinh doanh phải pass, nhiều tiêu chuẩn để hoạt động, như lãnh vực giặt ủi chẳng han. Mỗi năm có nhân viên Sở Môi trường đến kiểm tra, vì công nghệ giặt khô sử dụng hoá chất Perchclorotylen rất độc cho con người và môi trường, hàng năm phải đóng phí goi là thuế nhập khẩu hóa chất (DEQ) ,tối thiểu khoãng 2.000 USD . Sở Cứu Hoả kiểm tra hệ thống điện, hệ thống phòng cháy, hệ thống thoát hiểm. Khi hoả hoạn xãy ra, người chủ phải làm đúng tiêu chuẩn mà họ yêu cầu, sau đó mới được cấp phép và đóng phi khoãng 500 USD. Mổi thành phố có một bộ phận quản lý hệ thống nước nóng công nghiệp, tiếng Mỹ gọi la Boiler. Trong tiệm giặt ủi làm phẳng quần áo bằng hơi nước nóng, Nhân viên thành phố rất am tường về cách vận hành, chủng loại máy Boiler. Khi đến kiểm tra, sau khi quan sát tổng quát hệ thống, họ kêu mình mở máy, đóng mở những van nước theo yêu cầu của họ. Năm nay, thùng nước nóng dư ra sau khi sử dung(Water return tank), bị sét rĩ nước chỉ bằng tăm nhang, họ kêu mình làm lại và hẹn ngày đến kiểm tra lần nữa, nếu không đạt, thì không được phép mở máy; nếu đạt, thì họ sẽ cấp giấy phép goi là Boiler Permit và phí khoãng 400 USD. Tất cả những ban, phòng của thành phố đến kiểm tra, chỉ nhằm mục đích duy nhất là sự an toàn cho người sữ dụng và cộng đồng. Đặc biệt, trên nước Mỹ nầy không hề có chuyện bỏ tiền trong phong bì để nhân viên cho qua, hoặc xin anh thông cảm. Thật là đất nước kỳ cục, khó làm ăn.
bài và ảnh Võ Ngọc Thử
Lớp 12B3 (NK71)