Chuyện Cả Lần mất mão
Ba ngày qua, nhà Cả Lần vui như trẩy hội. Số là những ngày này nầy có lễ cưới của đứa cháu ở gần nhà. Con cái, dâu, rể, cháu nội, ngoại về nhà đông đủ. Nói theo dân nhậu “ đông vui mà hao”. Nhưng có cái vui nhất là thằng cháu ngoại 9 tuổi (con của Xuân Liên ) lấy xe đạp, bỏ con mèo của cả Lần lên cái rổ phía trước xe đạp chở đi chơi lúc tối trời. Chở đi một đoạn khá xa, chị mèo nhảy xuống đất, biến ! ( đêm 27.7 ).
Chạy xe không về nhà, cả Lần không hay biết, khi nghe mấy dì, cậu của cháu hỏi: mầy chở mèo của ông ngoại đi đâu mất rồi ? Nó trả lời tỉnh bơ :
– Nghe nói mèo của ông ngoại khôn lắm, không đi lạc, con chở đi thật xa, rồi tự ý chị ta nhảy xuống, biến mất, con tưởng chị ta chạy về nhà trước con !
Nghe qua, cả Lần hết hồn, chạy đi tìm muốn bở hơi tai, nhưng đêm đen trời tối như mực tìm đâu cho gặp. Đêm đó, cả Lần mất ngủ cả đêm (vui với con cháu thì ít hơn mà buồn vì mất con mèo thân yêu thì nhiều ).
Sáng hôm sau, cả Lần chạy xe theo đường cũ (do cháu ngoại chỉ ), vừa đi vừa gọi meo meo (có nghĩa mèo thân yêu). Mọi người xung quanh tưởng xóm có xuất hiện ông già điên. Đúng là trời không phụ người hiền, cách nhà hơn 100 m, chị mèo lên tiếng, chạy ra, nhìn thấy chị ta mừng quá, cả Lần xuống xe, chị ta chạy lại quấn lấy chân mình, bụng chị ta đói meo, thương đứt ruột. Cả Lần tôi ẳm chị về cho ăn uống no nê, cũng là cứu bàn thua trông thấy của thằng cháu ngoại. Vì Xuân Liên nói : “Nếu mèo của ông ngoại bị mất, mẹ sẽ không chở con về Vĩnh Long ! (Nghe nó hăm chàu tôi tối qua mà cả rởn óc, mới xuống có 2 ngày mà đã có chuyện rồi, nay nó còn định giao luôn con cho mình ! ).
Chuyện chỉ có vậy, mà sáng nay cả Lần khoe với làng xã là số tui không mất của, bà con chòm xóm cùng chúc mừng cả Lần, vậy là có cớ ăn mừng “Lần Ông thất mão” do vậy mà hôm nay cũng hơi xỉn. Đúng như lời giáo Khứa nói : Cái gì tụi mầy cũng có cớ để ăn nhậu. Nhưng không phải vậy đâu giáo Khứa à, hôm nay nhậu là vì có đám cưới đứa cháu .
Xóm ông Thế Điển 21 giờ ngày 29.7.2012.
NGUYỄN VĂN LẦN
Người ta nói địa linh nhân kiệt, xóm này co 1 nhà văn rồi, tui ở xóm này sớm muộn gì cũng như vậy thôi.
Định email hỏi thăm anh Cả mấy bừa nay sao im re vậy? Sợ anh có ốm đau gì hông? Đâu ngờ anh Cả bận kiếm mèo. Vậy là em yên tâm rồi.
Cả Lần nè! chỉ có một “mèo yêu” mà không biết giử nhớ mở tiệc mừng đã tìm thấy mèo yêu trở về, không sẽ thất lạc nữa đó và nhớ đừng quên ngày giổ mèo cũ, nếu có quên thì hỏi tui, tui sẽ bật mí cho…
Thằng cháu cả gan dám chở mèo của ông ngoại đi bỏ mất dọc đường . Cũng hên, nhờ mất mèo ông ngoại (Cả Lần) sớm trở thành nhà văn không cần thông qua…thơ trước như các nhà văn khác. Vậy ( ông ngoại Lần ) chịu khó lội ngược đi.
Cảm ơn các bạn đã chia sẻ vụ cả Lần “mất mèo”.
Bi giờ tui nói về thằng cháu ngoại đây :
Mừng cho PN chỉ có PD là gái, nhưng nghe PN nói nó 10 tuổi, lớn xác chứ khờ lắm, giống mẹ nó đó mà ! ( tui lo lo, vì PD mà khờ như PN thì quá tốt ! ).
Mừng cho PR có 1 thằng con trai, nhưng nghe nói nó ngoan lắm, vì hồi xưa PR và ông xã không học chung lớp “cô hồn”
Anh Phong Tâm : chắc là nội ngoại trai gái đủ chứ gì ? Anh nghĩ sao về cháu trai, cháu gái ?
Nói thật với các bạn và anh PT, tui chỉ thương nhiều nhất là mấy đứa cháu gái, dù sao nó cũng có bản chất là nhu mì ( có cá biệt ). Nhưng cháu nội ngoại gái của tui đều ngoan. Chỉ có 1 thằng cháu ngoại trai, mà nó ” trật bàn đạp” quá trời. Tui la nó, thì X.Liên bảo : Ba ơi ! Nếu nó không phá như vậy thì nó không còn là con trai nữa ! Khổ thân tui !
Thằng nhỏ chỉ có 25% máu của ông ngoại. Từ đó theo tỷ lệ thuận suy ra ông ngoại trước đây phá cở nào ! (CC)
Chuyện tui giấu kín mấy chục năm nay. Ông LM đừng chọc tui nghe ! Lỡ cháu ngoại tui vào trang nầy đọc ( vì nó học lớp 4 rùi ! ), hỏi tui, tui nói : ông ngoại là người hiền nhất trong đám 12 B3, còn cái ông nói con chỉ có 25% máu của ông ngoại, thì ông đó cũng thuộc dạng nhất nhì lớp của ông ngoại hồi đó ! Cho cháu ngoại tôi tính tỷ lệ thuận để suy ra cháu của ông LM !
Ông ngoại Lần ơi, già nầy tính giấu nhẹm mà ông hỏi già trả lời bể hết trọi,cháu ngoại cháu nội trai gái có đủ,thương thì như nhau,bởi mỗi đứa lo một món mình cần, thí dụ : cháu gái hỏi ông ăn gì chưa – cháu trai mời mình uống cà phê ( rượu) ông nó bỏ lâu rồi, nó uống 1 mình ,thương cháu trai nhỉnh hơn một chút chắc tại nó giống mình hồi trẻ.
Anh Lương Minh và anh Lần khỏi ” tố “nhau nữa he’ , Ai mà hông biết hai anh “bên nữa cân ,bên tám lạng ” ,
@ Còn anh Phong Tâm nữa , KO khiếu nại anh ” trọng nam ,khinh nữ ” đó nhe . Tuy nhiên em biết khi anh làm thơ thì nói về ..nữ nhiều hơn ,đúng không anh ?
Tất nhiên rồi ! KO nắm chóp đúng 1%100 – Nữ là cả kho tàng làm thơ, không có PT chết ngũm từ lâu rồi ! Nghe nói nhỏ nè ” Bà hung hăng ” vừa vừa thôi chớ,bị ” bà ” mấy đấm xiểng niểng, trốn xó nào cũng bị ví, tấn tui vào chân tường túng thế tui trả đủa…mắc đi ” chích ngừa ” ráng chịu nghen !