Kính thưa quý thầy cô
Thưa các bạn CHS của trường
Trang web này là bộ mới của trang tongphuochiep71.com do một nhóm CHS của trường thực hiện từ năm 2009. Thời gian qua, bản tin cũng đã làm được một số việc có ích như kết nối liên hệ các thế hệ cựu học sinh trong và ngoài nước với nhau, tìm được những bạn bè mà từ lâu không liên lạc được, giúp các bạn có nơi chia sẻ kinh nghiệm sống, giải trí, tìm được những kỷ niệm thân thương của một thời học dưới mái trường.
Đến nay, nhu cầu thông tin đa dạng, đối tượng bạn đọc cần rộng mở, buộc lòng chúng tôi phải nâng cấp bản tin được chuyên nghiệp hơn, hình thức phải bắt mắt hơn.
Với trang này, những chuyên mục cũ của trang 71.com gần như được giữ lại hết, có thêm mục truyện ngắn để giới thiệu những sáng tác mới ; mục “du lịch hàm thụ” để mọi người được giới thiệu chuyến đi du lịch kỳ thú của mình hồi năm xưa để độc giả được biết thêm những cái hay lạ ở một vùng đất khác.
Vẫn theo tôn chỉ ban đầu là “Mong được các bậc đàn anh, các em từng sống dưới mái trường đóng góp, chia sẻ để trang tin này được phong phú hơn, có ý nghĩa hơn”. Khái niệm TH Tống Phước Hiệp là bao gồm cả Collège de Vinh Long rồi Nguyễn Thông, Trường cấp 3 thị xã , Trường TH Lưu Văn Liệt ngày nay. Lần này chúng tôi được giao toàn quyền để đảm bảo lời hứa này của anh Trương Tường Minh, người sáng lập trang 71.com.
Xin chân thành cám ơn các bạn thời gian qua đã đóng góp tư liệu, bài vở, tài chính cho trang 71.com và giờ đây vẫn tiếp tục ủng hộ cho trang tongphuochiep-vinhlong.com này.
Bài vở và ý kiến đóng góp, xin các bạn vui lòng email về : [email protected] hoặc [email protected]
Thành thật cám ơn.
Lương Minh
NT đọc bài ” Muà Thương ” của đại huynh Phong Tâm , sao mà buồn quá huynh ơi !!?? … NT tiếp nhe…
Muà thương nhớ dáng mẹ , cha
Nhớ cha , thương mẹ , một thời sống chung
Bây giờ mẹ biển, cha non
Muốn tìm kỷ niệm ,chỉ là trong mơ
Nằm mơ thấy mẹ sống còn
Chiêm bao cha vẫn vui đuà bên em
Ngờ đâu tỉnh giấc hư không
Bóng cha , dáng mẹ , vô thường còn đâu
Nguyễn Tuyết ơi, đó là tấm lòng của bao lớp người từ thế hệ nầy qua thế hệ khác, vẫn ray rứt chưa trả được nợ sinh thành, mỗi năm vào mùa báo hiếu chắc không riêng gì ai, lại càng không là Nguyễn Tuyết hay PT mà là tất cả mọi người đều có chung tâm trạng khi nghĩ về cha mẹ lúc đã khuất bóng mà đương thời vô tình ta lại quên. Cám ơn NT đã chia sẻ.
kính anh Phong Tâm,
Khóc Đời Ô Thước của Yên Dạ Thảo và Mùa Thương của anh làm tôi chạnh lòng. Dù vậy, vì không biết sáng tác thơ nên tôi không có câu thơ nào để đáp trả. Cách đây mấy năm, cũng vào mùa thu, cô cháu nhỏ của anh nhìn thấy tôi quét lá ngoài sân nên làm bài thơ tặng tôi. Ban đầu bài thơ có tựa là “Cuối Đường Trần Ai ” nhưng sau sửa lại “Đi Vào Hoàng Hôn”. Nay tôi viết ra đây mời anh, em Yên Dạ Thảo và những người thân trong đại gia đình Tống Phước Hiệp – Vĩnh Long đọc qua coi như chia sẻ một chút buồn vui với tôi vậy. Cái nầy gọi là ” mượn hoa cúng Phật “! Kính, Lưu Phương
ĐI VÀO HOÀNG HÔN
Chiều hôm mẹ quét lá thu
Liêu xiêu chiếc bóng dưới mù sương phơi
Tháng năm trĩu trịt gánh đời
Thi gan Tuế Nguyệt, đầy vơi nhọc nhằn
Sắt se mây tím buồn giăng
Heo may trở giấc thì thầm bậc cung
Chiều nghiêng duỗi bóng tịch dương
Trăm năm dâu bể cuối đường trần ai
Sớm hôm heo hút dặm dài
Công ơn của mẹ sánh tày non cao
Chiều sang gió cát hanh hao
Âm thầm từng bước mẹ vào hoàng hôn
Hải Đường
Trân trọng Lưu Phương,
Cám ơn chị cho chúng tôi đọc bài thơ ĐI VÀO HOÀNG HÔN – xuất phát từ tâm cảm trước những lá thu vàng rơi rụng trên sân, tuy rằng bài thơ đầy tâm trạng của riêng cô cháu nhỏ Đường cũng không khác bao tấm lòng chung trong cuộc sống, trong đó hẳn có Lưu Phương và cả chúng tôi. Nhớ công ơn sinh thành là một đạo lý… Phải không chị? Sẵn đây tôi xin tiếp chút ý để tỏ lòng qua cảm nhận bài thơ trên.
Những hạt sương trong
Thắp đèn trời giữa càn khôn
Trái tim nhỏ chợt sáng hơn cõi trần
Hương thu vàng lạc đầy sân
Lá xanh nghiêng đọng trong ngần giọt sương
PHONG TÂM