CHÙM LỤC BÁT CỦA PHẠM ĐỨC MẠNH
Nhận xét về thơ Phạm Đức mạnh, nhà thơ Nguyễn Ngã viết, Bốn bài thơ là sự liên tưởng mạnh mẽ, không gian và trí tuệ quyện vào nhau làm thành chất trừu tượng, hay và sâu
MIÊN TƯỞNG
Gặt gió xay bón cho cây
Gọi trời gieo sóng nở đầy hồn sông
Gọi mây thổi nắng ra đồng
Lời ru đánh thức mênh mông nhớ về.
LỊCH NHỚ
Đóng đinh lên vách tường trời
Ta treo tâm lịch lẽ đời của ta
Xé buồn bão táp phong ba
Ta treo lịch nhớ quê nhà đợi trông.
MÙI DUYÊN
Tôi quây gió lại trong làng
Cây đa bật khóc, cây bàng cười vui
Buồng cau hoa đứng ngậm ngùi
Trầu cay sao lại thơm mùi duyên em ?
TRĂNG MƠ
Nỗi đau bào vụn kiếp người
Làm sao tìm lại nụ cười tuổi thơ
Những đêm trăng ngủ nằm mơ
Khỏa thân xuống tắm hớ hơ sông tình?
PHẠM ĐỨC MẠNH
SG, 15.03.2022