TÓP MỠ CỦA PHẠM ĐỨC MẠNH
Tóp mỡ xào rau món ăn đạm bạc mà nhớ đời, bài thơ càng gợi nhớ hồi tuổi nhỏ… thường thường nhà thơ là kho lưu trữ kỷ niệm. Cám ơn bạn hiền Phạm Đức Mạnh nhắc lại chuyện của một thời…(PT)
TÓP MỠ
Bữa nào nghe mẹ xào rau
Anh em nhấp nhổm ngó nhau ngoan thầm
Em trải chiếu, anh bày mâm
Dỗ cơn đau đói cố cầm cự thêm
Thời gian nín lặng trôi êm
Bữa ăn trộn nắng, độn đêm, đậy nghèo
Lưa thưa tóp mỡ tí teo
Đủ làm nước miếng ứa keo, nghẹn mừng
Nhìn con mắt mẹ rưng rưng
Mong con đời sẽ thơm lừng khát khao
Quên mùi ám ảnh rau xào
Hợt hờ tóp mỡ, lao đao cơn thèm
Miếng ăn thời buổi nhá nhem
Đo lòng tình nghĩa anh em vững bền
Trời thương trời đã không quên
Ban cho cơ hội ngẩng lên cao đầu
Dù đi bất cứ nơi đâu
Không làm hoen ố sắc mầu thời gian
Nhắc nhau gọi tháng năm tàn
Giải oan cha mẹ đời chan số nghèo
Không quên tóp mỡ tí teo
Lênh đênh thân phận thời bèo bọt trôi
Bây giờ ai cũng khá rồi
Chỉ thương đời Cuội mãi ngồi gốc đa…!!!
Phạm Đức Mạnh
22.01.2022
———
* P/s: Giữa những năm 80 về trước, đất nước chìm trong nghèo đói. Có bo bo, khoai, sắn ăn là mừng. Đã vậy còn bị ngăn sông cấm chợ. Ký trà, con gà, ký thịt,…từ tỉnh này sang tỉnh kia cũng bị tịch thu. Bữa ăn độn có rau xào lênh đênh “Tóp Mỡ” cũng mừng chảy nước mắt…