MÙA THU CHƯA VÀNG LÁ …
Vậy là nơi tôi có lẽ thu đến trễ. Chỉ có vài lá lác đác đổi màu trên cây. Trời chỉ lạnh vào sáng sớm (10 độ C ), đến trưa thì nóng lên (30 độ C ) nên mọi người bảo nhau đi chích ngừa cúm mùa.
Đã qua rồi tâm trạng háo hức chờ thu, nhưng tôi nhận ra những biến chuyển của lá bắt đầu sang thu vẫn toát ra nét tuyệt diệu của thiên nhiên dù rất lặng lẽ . Mỗi buổi sáng những tàng cây khác đi một ít. Giống như cô bé gái 14 – 15 tuổi rồi một hôm trổ mã 16 dậy thì với vẻ đẹp không ngờ
Vẫn những con đường đi bộ hằng ngày nhưng qua thời gian lại mang nhiều sắc thái khác nhau. Và cứ xuân hạ thu đông tiếp diễn cho thời gian qua mau….
Tôi nhớ tên tuồng cải lương nổi tiếng “ Khi rừng thu thay lá….” Ở đây chưa phải rừng thu, thôi cứ đặt tên đường thu đi nhé!
Cải lương chính là quốc hồn quốc tuý của dân miền Nam, khi lắng nghe điệu hát hoặc tiếng đờn sẽ thấy hồn dân tộc và tinh tuý sang trọng được chắt lọc từ tim óc của những người sáng tạo , dù mới đầu cứ tưởng rất bình dân.
Thời gian sống chưa đến hai năm nhưng tôi hiểu ra rất nhiều điều mà khi ở quê nhà không hình dung được. Nhớ câu hát “ làm người ở lại có bao giờ vui “, chắc phải nói ngược lại mới đúng.
Và tôi thấm thía câu “tha hương đất khách quê người …” dù tôi luôn muốn khám phá thêm nhiều vùng đất lạ. Đi dưới trời đầu thu , tôi thích ngân nga những câu thơ của Tản Đà:
“Từ vào thu đến nay
Gió thu hiu hắt
Sương thu lạnh
Trăng thu bạch
Khói thu xây thành
Lá thu rơi rụng đầu ghềnh
Sông thu đưa lá bao ngành biệt ly….”
(CẢM THU TIỄN THU)
Bài dài lắm , nhớ bao đó thôi. Bởi trí nhớ không tốt , không thuộc thơ nên lúc xưa không dám chọn ban C. Cũng không chọn A vì sợ học bài nhất là môn vạn vật . Đành theo B dù dốt toán…
À, để hôm nào viết lại thời trung học từ lớp mười đến lớp mười hai B để xem mình nhớ những gì ….
Ủa , đang nói những ngày đầu thu mà , tâm hồn lại hay đi hoang …Cứ chờ đến lá vàng lá đỏ năm nay xem sao ???
HỒ AN NHIÊN
Lớp 12B (NK74)