CŨNG CÓ LÚC CỦA PHẠM THOA

Ngày đăng: 12/04/2019 08:26:53 Sáng/ ý kiến phản hồi (0)

Nhà thơ Phạm Thoa khi thấy ý trung nhân không còn mặn nồng với tình cảm mà cô đã yêu và trân trọng, và nhìn thấu cái kết quả mơ hồ, đắn đo suy nghĩ nhưng rồi không dứt bỏ nên có lúc  lặn ngụp gió trầm luân. Cô quả là người vô cùng cứng rắn, nhưng vẫn bao dung độ lượng. Hãy xem lời trần tình “Cũng có lúc trầm mê vô thời lượng /Mà van xin thánh hóa cuộc vô thường.(Lương Bút)

CŨNG CÓ LÚC !

Cũng có lúc thấy người ta nhạt nhẻo ,
Mà mơ hồ lặn ngụp nắng trầm luân .
Rồi nhặt nhảnh với vầng trăng vụn vỡ,
Chảy vào thơ trôi dạt biển bâng khuâng .

Cũng có lúc buồng tim như hóa thạch ,
Giữa phong ba trời rộng gió nhập nhòa .
Gió phong lưu đến, đi miền cổ tích ,
Em nhớ người, lở dở bến xưa xa .

Cũng có lúc trầm mê vô thời lượng ,
Mà van xin thánh hóa cuộc vô thường.
Người vẫn đó , em mập mờ ngõ mộng ,
Vói một lần lợp vá mái yêu đương .

Cũng có lúc, co ro chăn chiếu quạnh ,
Nghe như hồn tan biến giấc trăm năm .
Trăng lữ thứ mơ màng đêm ướt lệ ,
Rớt qua ngày rót ráo cuộc tình câm .

Cũng có lúc, thấy lòng trong trẻo lại ,
Đốt hờn ghen chảy suốt núi sông dài .
Rồi lững thững vịn đôi bờ hư, thực,
Cho tràn trề mơ mộng bóng khoan thai…

12/03/2019
Phạm Thoa

Tranh Đặng Can  (Vĩnh Long)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài viết mới khác