Bói quẻ đầu năm

Ngày đăng: 26/01/2019 11:40:35 Chiều/ ý kiến phản hồi (0)

Tết tới, báo Việt ngữ hải ngoại từ Úc sang Mỹ đều đồng loạt ra báo Xuân. Bài vở đặc sắc; tuy nhiên đôi khi độc giả không có huỡn mà đọc hết những dòng tâm huyết của tác giả vì mắc bận ăn Tết. Nhưng có một mục đăng vào những trang cuối của đặc san số Tết là tử vi, ai ai cũng đọc. Bà già, ông già, con trai, con gái, nếu không mù chữ, đều đọc. Ðọc rồi quên ráo mà cũng hổng có hưỡn để mà tin lời mấy thầy… bói ra ma, quét nhà ra rác.

Bà con mình chắc có nghe bài vọng cổ “Tôn Tẩn giả điên” của soạn giả Viễn Châu do đệ nhứt danh ca Út Trà Ôn xuống sáu câu mùi rệu: “Ta chép cuốn thiên thơ cho đến khi chữ cuối cùng vừa chấm dứt thì mạng của ta cũng chấm dấu sau cùng…”

Tôn Tẩn bèn giở tờ thiên thư của Quỷ Cốc tiên sinh, đời nhà Chu, là ông tổ của các thuật tướng số, bói toán, phong thủy bói đâu trúng đấy, là sư phụ của mình ra xem. Thì trong bức thư chỉ có một chữ ‘cuồng’

Tôn Tẩn là học trò thông minh, đọc có một chữ ‘cuồng’, hiểu ngay là sư phụ muốn mình bắt chước nhà thơ Bùi Giáng, bèn giả điên để tránh nạn Bàng Quyên.

Chính vì tài nghệ của chú Ba, vua đặt dóc y như thiệt, nên bà con mình, kể cả em yêu của tui rất tin vào bói toán.

Mà có nhiều người đi coi bói theo quy luật cung cầu của thị trường là có nhiều người làm thày bói. Vì thế cho nên tui cứ tưởng nước Tàu, nước ta mới có nghề thầy bói. Ai dè nước Mỹ, siêu cường duy nhứt trên thế giới, với nền khoa học kỹ thuật tối tân hiện đại (đầy hại điện) lại có quá nhiều thầy bói nghiệp dư, bói đâu trật đó!

***

Nhưng bà con người Việt mình ở hải ngoại có lẽ cô đơn buồn nào hơn đêm nay nên khoái lên Facebook làm thầy bói nghiệp dư đoán mò, kẻ nói gà bà nói vịt, cãi nhau chí chóe như mổ bò… Vui lắm.

Thấy thiên hạ làm thầy bói tui cũng ham vui, bèn nhào vô bói vầy nè: “Mai sáng mặt trời sẽ mọc hướng Ðông; chiều tối sẽ lặn về hướng Tây. Lễ Giáng Sinh sẽ tổ chức vào 25 tháng Chạp” Trúng chắc 100%.

***

Có hai lý do chánh, theo tui, những tai to mặt lớn trong chánh giới Hoa Kỳ bói đâu trật đấy và trật bấy là vì làm thầy bói tay mơ, nghiệp dư, không có đào tạo bài bản như mấy thầy bói ‘Mít’ nhà mình.

Lý do thứ nhứt là bói toán giống như mù sờ voi, nên phải khôn lỏi là phân hai, đường nào cũng trúng, mới đặng.

“Số cô có mẹ, có cha. Mẹ cô đàn bà, cha cô đàn ông. Số cô có được tấm chồng. Sanh con đầu lòng, không gái, thì trai”.

Còn lỡ phán trật, là phải biết lưỡi không xương nhiều đường lắt léo. Miệng không vành nó méo tứ tung. Bói rằng: “Cha cô chết lúc ban ngày..”. “Không phải thầy ơi!” là mình quẹo cua liền “Cha cô chết lúc ban ngày. Thương con nhớ vợ, chết rày ban đêm”.

Lý do thứ nhì thầy bói Mỹ dở như hạch vậy vì trước khi xủ quẻ là mình phải sờ ‘mu’… rùa. Bói trật mình đổ thừa cái ‘mu’ chớ hổng phải tại thầy bói ngu. Vì ‘mu’ rùa là đồ nghề của thầy bói. Làm nghề không có đồ nghề đâu có được.

Mu, dáng múp múp, nhô lên trên tay hay chân. Nên có chữ mu bàn tay, mu bàn chân. Còn con rùa cũng có cái múp múp như vậy nên gọi là mu rùa (bắc gọi là mai rùa). Vốn là dân vườn, Lục tỉnh miền Tây nên tui khoái chữ ‘mu’ vì nó tượng hình hơn.

Ðem mu rùa hơ lửa. Mu rùa gặp nóng sẽ tạo ra những vết nứt. Nếu vết nứt trên mu rùa chạy song song với đường thẳng chạy từ dưới lên trên thì là điềm lành. Và ngược lại, nếu vết nứt bị cắt ngang bị cho là điềm dữ.

***

Còn bói kiểu nhạc sĩ Hoài An (1929-2012) là để được cầm tay em mà dê đạo lộ.

Trong “Thiên Duyên Tiền Ðịnh’ ông nhạc sĩ kiêm thầy bói đã cho anh Hùng Cường sờ mu rùa  em Mai Lệ Huyền trúng phóc như vầy:

“Mười hai con giáp em đây cầm tinh Quý Mùi. Cầm tay anh đoán năm nay duyên lành đến rồi. Gặp chồng hiền đức dễ thương. Tuổi này vượng số lắm con. Muốn cho vuông tròn nhờ anh môi giới mối mai đưa tình!”

Làm thầy bói như Hùng Cường được nắm tay em Mai Lệ huyền, tui cũng muốn làm hết sức vì muốn cầm cái gì khác của em trước hết là mình phải cầm tay em trước. Quá đã. Mân mê một hồi cho em khoái tỉ tê rồi em hỏi: “Người ấy quê quán nơi nào giàu nghèo. Tuổi tác bao lớn sang hèn thế nào ?”

Bèn nhấp nhấp, giựt giựt cái râu dê như hề Thanh Việt và phán rằng: “Anh ta tuổi chừng hai mươi mấy. Quen lắm nhìn sơ em biết ngay.  Chẳng ai xa lạ chàng ấy chính là anh, là anh đây!”

***

Lại nhớ ngày xưa mới đeo đuổi em yêu, vốn là em gái của thằng bạn học chung trường, chung lớp. Tết tới, chỉ có 500 đồng bỏ túi, tính rủ em đi ăn hủ tiếu bò vò viên trước rạp Ðại Ðồng Cao Thắng để thổ lộ tình anh.

Tình cờ gặp sòng bầu cua ở nhà em, bèn thử thời vận năm mới hên xui. Năm đó xui quá, đặt trái bầu em lắc ra ba con cua. Ðặt con cua em lắc ra ba trái bầu. Thua sạch bóc tính đứng dậy ra về thì em yêu cười chúm chím: “Ðen bạc đỏ tình. Cờ bạc anh đen nhưng tình duyên anh đỏ lắm; đưa cái tay cho em bói cho một quẻ đầu năm!” “Hết tiền rồi coi bói không có tiền quẻ đâu có linh hè?” Em cười khanh khách bảo: “Cho anh thiếu chịu, đưa tay đây cho em coi

Ối cầm tay em hay để em cầm tay mình thì cũng rứa, cũng khoái tỉ tê như nhau mà! Tui bèn xòe cái bàn tay trái (nam tả nữ hữu) ra. Em cầm lấy, ngắm nghía một hồi, rồi cúi xuống, nhổ vào đó một bãi nước miếng.

đoàn xuân thu.

melbourne

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài viết mới khác