Tương ngộ của Trần Phú Tôn
Vừa qua, bạn Huỳnh Ngọc Châu và Trần Phát Trí đã đến sa Đéc thăm thầy cũ là Trần Phú Tôn, GS dạy Việt Văn trường Tống Phước Hiệp. Nhân dịp này thầy đã lấy giấy viết làm nhanh bài thơ tặng hai trò để làm kỷ niệm. Xin trân trọng giới thiệu cùng anh chị em (LM)
TƯƠNG NGỘ
Thầy trò tương ngộ tại Hương Quê (1)
Chuyện cũ ~ tình xưa thật đê mê
Mấy chục năm trời nay nhắc lại
“Ôn cố tri tân”, tình hả hê
Tống Phước Hiệp ơi ! mái trường xưa
Thương thương nhớ nhớ mấy cho vừa
Tên trường xưa nay không còn nữa
Chỉ còn trong ký ức mà thôi …
Thầy trò nay kẻ mất người còn
Nhớ thầy Khánh Thọ, dạ héo hon
Thầy Khỏe , thầy Vỹ .. người thiên cổ!
Đá mòn “ sư đệ”vẫn không mòn
Ngọc Châu , Phát Trí (2) đến thăm thầy
Tình nghĩa thầy trò quý lắm thay
Thêm người khách dự là Văn Tỏ (3)
Say nghĩa , say tình , rượu chẳng say
Vài dòng thơ thảo viết hôm nay
Tại quán Hương Quê cảnh tuyệt thay
Các trò ơi, nhớ thương thương nhớ !
Tái ngộ lòng vui tợ cảnh tiên.
Nay thầy tuổi già đà bảy bảy
Ước gì tái ngộ trò “ gần xa “
Ôn lại chuyện xưa , hoài chuyện cũ
Tình thầy trò mãi mãi trổ hoa
~~ TP.Sa đéc một ngày tuyệt đẹp
Trần Phú Tôn
(1) Quán nhậu ở Sa Đéc (2) Học trò cũ (3) Khách mời.
Kính Thầy,
Bài thơ của Thầy nhắc nhớ bao kỷ niệm về ngôi trường cũ mến yêu , về các đồng nghiệp đã quá vãng ., thật hay và cảm động, Thầy ạ ! Chúc Thầy vui bên cạnh các trò nhỏ ngày xưa nay đã là ông nội , ông ngoại ( Ngọc Châu , Phát Trí ) trong dịp về thăm này .Hy vọng sau khi đăng tải bài thơ trên Trang nhà Tongphuochiep-vinhlong.com, chúng em mong Thầy tìm lại thêm một số đồng nghiệp cũ, trò xưa khác Thầy nhé . Chúc Thầy tìm được niềm vui mới , mong đọc thêm những bài viết của Thầy !
Em Hoành Châu ~ Châu Lãng Uyển ( Gia đình C )
Thưa Thầy,
Em biết thầy khi học Tống Phước Hiệp
Day chung với thầy ở trường Sa Đéc, hàng xóm cư xá công chức nữa hén thầy
Nay là bạn trang nhà khi tuổi Thầy trò thất thập cổ lai hy…
Kính chúc Thầy mạnh khỏe , mong 2 bạn kết nối thầy vào trang nhà nhen.
Kính thưa thầy. Mấy năm trước em có viết một bài nhắc về thầy. Năm đệ ngủ học Việt văn với thầy. Một hôm thầy giãng về Lục tổ Huệ Năng, giãng bài kệ Bồ Đề bổn vô thọ. Minh kính diệc phi đài. Bổn lai vô nhất vật. Hà xứ nặc trần ai? Ngay lúc đó thầy đã gieo mầm Thiền vào lòng em. Em không tin cầu an, cúng hạn. . Đến với Phật bằng con đường Thiền và cảm thấy bình an rồi, không cần cầu nữa. Hy vọng một ngày nào đó gặp được thầy, uống chai bia với thầy. Cám ơn thầy đã dạy dỗ.
Học trò Nguyễn hoàng Hưng.
Kính Thầy! Hơn bốn mươi năm được biết tin và gặp lại Thầy (dù chỉ qua hình ảnh), em vui mừng khôn tả. Lại được đọc bài thơ chứa chan ấm áp của Thầy, em vô cùng xúc động. Điều khiến em vui nhất là ở tuổi bảy mươi bảy nhưng Thầy vẫn khỏe, vẫn vui vẻ như ngày nào. Em kính chúc Thầy luôn có cuộc sống an lành, vui khỏe. Rất mong có dịp được diện kiến Thầy tại quê hương Sa Đéc…
Nghe anh Huỳnh Ngọc Châu nói Thầy xuất khẩu thành thi ,, viết ngay ra thơ được ” ướp lạnh ” từ hồi nào không biết , hay vậy !!
Hoành Châu ~ Châu Lãng Uyển ( Gia đình C )
Tình thầy trò thật chân thành, đầy xúc động! Chúc mừng tác giả!
Thầy kính ! Mấy mươi năm mới biết tin Thầy , trông Thầy vẩn như xưa . Bài thơ của Thầy thật cảm động ,đọc thơ Thầy cảm thấy nhớ Thầy Cô nhớ bạn bè trường lớp ngày xưa . Em không quên có một hôm vào lớp chị Lệ không biết có chuyện gì buồn chị ngồi chống tay lên càm . Thầy nhìn xuống và nói ; con nhỏ nầy hôm nay mặt mày giống thua ” sạp xám quá”, cả lớp cùng cười .Em kính chúc Thầy luôn khỏe mạnh ,an lành, may mắn trong cuộc sống Em Lài học trò cũ củaThầy .