Tôi viết thầm của Mã Lam
Khi người ta yêu thì người ta có thể yêu thầm, khi nghĩ thì có thể nói thầm nhưng đàng này tác giả đã viết thầm những lời thơ dài đến hai mươi dòng. Tất cả đều nhớ về em
TÔI VIẾT THẦM
Nhớ câu hát, đêm thâu réo gọi
còn nợ em, nồng ấm vạt màu
nghe trong tôi, người yêu dấu cũ
đã ngủ yên, rong ruổi giấc sâu
nhớ câu hát, những ngày xưa ấy
em xa xôi, vòng tay ấm vui
xin một lần, nghe tình ngon ngọt
xin chiều mưa, nụ hôn nóng vùi
nhớ câu hát, chiều buồn áo tím
trên cung đàn, buốt bờ vai gầy
thanh âm trầm, còn ai vương vấn
nắng có phai, bờ mây trắng đầy
nhớ câu hát, tưởng rằng gặp lại
giờ em còn, mỏi gót tha phương
tôi vẫn thương, ánh trăng mờ chiếu
em buồn sầu, tâm tư phấn hương
nhớ câu hát, buồn lòng trong ấy
tôi dỗi hờn, tôi chẳng lỗi lầm
tôi sập cửa, trống lòng tôi gõ
tôi từ đây… khép kín viết thầm.
Mã Lam
Tôi từ đây…khép kín viết thầm. Bài thơ vận dụng một số vần trầm bình rất tự nhiên vẫn cảm thấy… “u mặc”, hơp với viết thầm. Có lẽ đó là một thành công của Mã Lam?