Ngang Lưng Tóc Kẹp Buồn Hiu Giận Mình
Ở thành-thị hay thôn-quê, nam hay nữ thời tuổi trẻ ai cũng có trải qua những mơ mộng về tình-yêu. Ở thôn-quê trong thế-kỷ trước, trai gái cùng xóm cũng để ý nhau rồi mơ mộng cùng nhau kết vợ chồng, nhưng thường không dám tỏ tình nhau. Gái quê lấy chồng sớm nếu có ai mai mối, chàng trai lo học-hành sẽ hụt hẫng ưóc mơ.
Hai bài xướng họa sau đây là hoài-niệm về hoàn-cảnh trai gái miệt đồng thuở …hồng hoang (AT)
Ngang Lưng Tóc Kẹp
Nhà tôi ở đầu vàm sông
Bên kia sông – cạnh hàng vông – nhà nàng
Em thường dạo bước lang thang
Ngang lưng tóc kẹp dịu dàng dáng đi.
Tết về sương đọng bờ mi
Em cho tôi dáng xuân thì ước mơ
Có lần mưa rớt bất ngờ
Em cầm lược chải ngẩn ngơ suối mềm.
Hai tay tôi mãi ưu phiền
Cầu mong hứng cọng tóc tiên cho mình
Đem về ủ một chút tình
Đến người trong mộng tay xinh búp dài.
Đò đưa qua lại tháng ngày
Tôi mơ khoảnh khắc trúc mai hẹn hò
Từng đêm tôi dệt vần thơ
Tả người con gái ơ hờ áo hoa.
Từ em giả biệt quê nhà
Gió lùa bến vắng ngân nga mỗi chiều
Em đi có kẻ đăm chiêu
Nhớ người tóc kẹp buồn hiu một mình.
Dương hồng Thủy
Cảm họạ:
Buồn Hiu Giận Mình
Nhà nàng ở bên này sông
Bên kia cạnh bụi tầm vông nhà chàng
Đường không đủ rộng thênh-thang
Để em yểu-điệu dễ-dàng bước đi.
Nụ duyên đọng bám đôi mi
Sẵn-sàng trao gởi lời thì-thầm mơ
Có đuôi mắt đẹp không ngờ
Chạm nhìn hồn phách lơ-ngơ lòng mềm.
Bỗng-nhiên từ đó muộn phiền
Mơ về một chuyến du tiên của mình
Cùng ai dệt mộng xuân-tình
Thiết-tha tay nắm bàn tay lâu dài.
Đong-đưa ngày lại qua ngày
Vui nay tiếng hát rồi mai câu hò
Mãi đi tìm chữ dệt thơ
Ai kia ngỡ bướm hững-hờ với hoa.
Theo chồng nàng bỏ mái nhà
Tầm-vông ở lại ngân-nga gió chiều
Cợt người “chân đăm chân chiêu”*
Gục đầu lẩm-bẩm buồn hiu giận mình!
Anh Tú
January 15, 2016
*”Chân đăm đá chân chiêu”(tục ngữ)
Ôi !
Trời vừa tờ mờ sáng
Mình yên tâm vội vàng
Lấy điện thoại lướt web
Vào trang TỐng đọc bài
Hai bài thơ xướng họa
Một Ngang lưng tóc kẹp
Hai Buồn hiu giận mình
Hay thật là hay luôn
Đuôi mắt ở đây có : ” Sắc như dao cau ” không Anh Tú nhỉ ? .
Hai bài thơ xướng-họa đều hay tuyệt, tình thơ chan chứa ngọt ngào thời tuổi mộng…Tết này huynh Anh Tú dù thêm tuổi nhưng không già thêm mà còn trẻ lại nữa đó nhe!
Cảm ơn Phan Lương, Thy Cúc, My Nguyễn đã tỏ ra thích hai bài thơ.
Tiếp tục cuộc vui…xin kể:
Anh Dương Hồng Thủy là bạn mà tôi hân-hạnh quen biết bên trang ptgdtdusa.com , thường có thư qua lại với nhau.
Khi muốn đưa bài thơ của anh lên đây tôi có thỉnh ý và anh đã hoan hỉ.
Trong “quá trình” viết bài Buồn Hiu Giận Mình, mà tôi gọi là họa, bảng viết đầu tiên tôi có xữ dụng lại nhiều từ ngữ (bắt buộc xài để giữ vần nhưng khó tìm chữ khác thay thế) trong bài xướng nên có một bạn góp ý là như vậy không thể nói là họa thơ chỉ có thể nói là cảm tác.Tôi đã cố nặn óc chỉnh lại chỗ nào có thể chỉnh.
Về bốn câu chót của Buồn Hiu Giận Mình:
-Sau khi chỉnh sửa:
Theo chồng nàng bỏ mái nhà
Tầm-vông ở lại ngân-nga gió chiều
Cợt người “chân đăm chân chiêu”*
Gục đầu lẩm-bẩm buồn hiu giận mình!
-Trước khi chỉnh sửa:
Theo chồng nàng bỏ quê nhà
Tầm-vông ở lại ngân-nga gió chiều
Cợt người sao bỗng đăm-chiêu
Gục đầu lẩm-bẩm buồn hiu giận mình!
Điều thú vị là anh Dương Hồng Thủy bảo rằng anh thích bốn câu trước khi chỉnh sửa hơn dù có xữ dụng lại chữ của anh, anh đề nghị giử lại.
Các anh mơ lo sự nghiệp công danh nên thường lỡ vận mối tình đầu,, đây cũng là đề tài muôn thuở . Cả hai bài xướng họa này đều SẮC NÉT . Hoành Châu (Gia đình C )