Tản Mạn Cùng Đông của Anh Tú
Một khi lạc bước mê cung / Đẹp thay tuyết trắng hoà cùng trời xanh. Đoc câu thơ nầy cứ tưởng như một thi nhân, một hiền khách du sơn ngoạn thuỷ chiêm nghiệm cảnh sắc huyền mặc của thiên nhiên. Cái lâng lâng của thời tiết chuyển mùa cũng thường gây nên nỗi nhớ không xác định…Đây là những câu thơ đẹp của Anh Tú, cám ơn anh đã có một bài hoạ thơ hay. (PT)
Tản Mạn Cùng Đông*
Từ lần tiết lạnh len qua
Cây rừng xanh biếc mang tà vàng phơi
Tháng ngày theo lá cùng rơi
Sóng đời sủi bọt trùng khơi nổi chìm.
Rồi theo dòng chảy thiên nhiên
Trắng màu tuyết phủ khắp miền Tây Đông
Đôi khi ngày chết giữa dòng
Có người sẩy bước tìm không lối về.
Rằng đông tiết lạnh sắt se
Sưởi ấm củi lửa phẩy phe xa gần
Mùi nồng khói thoảng lâng lâng
Tình ái vào cuộc hiến dâng chập chùng.
Một khi lạc bước mê cung
Đẹp thay tuyết trắng hòa cùng trời xanh
Nắm tay ‘mình’ bước với mình
Truyền nhau mật ngọt nguyên trinh bao ngày.
Qua đông xuân đến nay mai
Ấm nồng bù đắp xây đài mộng xưa
Chặt lòng bền chí không thừa
Vượt thoát mùa dữ nhận vừa hương xuân.
Anh Tú
23/11/2015
Palm Beach Garden, Florida.
*Mượn vần bài Dọn Bước Vào Xuân của Phong Tâm
Bâng khuậng nhớ bạn nhớ nhà
Nhớ dòng sông nhỏ chiều tà lập đông
Trăm ngàn kỹ niệm mênh mông
Xôn xao nắng ấm thật lòng chờ xuân…
Lúc nào bạn cũng dành những thân thương cho mình. Cám ơn PT* thât nhiều.
Phú Thạnh ơi,
Bốn câu thơ phản-hồi của bạn, mình nhớ lại một thuở ấu thơ (của mình) và viết hồi âm cho bạn đây nè :
Chờ Xuân Này Tôi Nhớ Xuân Xưa.
“Bâng-khuâng nhớ bạn nhớ nhà
Nhớ dòng sông nhỏ chiều tà lập đông
Trăm ngàn kỷ-niệm mênh-mông
Xôn-xao nắng ấm mở lòng chờ xuân…”*
Nhớ thời niên-thiếu gian-truân
Quần đùi áo cánh đầu trần chân không
Cơm nguội muối hột lót lòng
Đi học nước mắt ròng ròng đôi khi.
Thuở ấy… hỏi xuân là gì?
Là sự tủi phận cô-nhi nghèo-nàn
Là giọt nước mắt hai hàng.
Một dành cho mẹ một quàng cho con.
Nhớ xuân xưa lòng héo-hon
Xuân này chờ đón vẫn còn bâng-khuâng
Quê-hương xa / bạn chẳng gần
Vài lời trao gởi ân-cần cho nhau.
AT
11/26/2015
*Thơ của Phú Thạnh.
Bài thơ thể hiện sự quan sát tình tế của tác giả với cảnh vật chung quanh khi trời đất chuyển mùa , nội tâm tác giả
có chút lãng mạn ở hai khổ thơ cuối <, Hoành Châu (Gia đình C )
Hoành Châu, cũng như PT*, luôn dành những lời ưu ái cho anh.
Cám ơn lắm lắm.
Bài thơ Tản Mạn Cùng Đông rất hay ,rất là tuyệt vời!
Em rất thích đoạn kết
Qua đông xuân đến nay mai
Ấm nồng bù đắp xây đài mộng xưa
Chặt lòng bền chí không thừa
Vượt thoát mùa dữ nhận vừa hương xuân
Hướng đến một mùa xuân của niềm tin ,của hạnh phúc , chỉ cần vừa đủ chứ không tham
Lại khen anh nữa rồi. Em đọc và thích những gì anh viết là anh vui rồi.
Anh găp chị tại nhà con gái lớn ở Florida nhân dịp lễ Tạ Ơn. Sau lễ anh về nhà, chị trở qua California cho đến lễ Giáng-Sinh mới về với anh.
Cám ơn Phan Lương.
Mượn vần Dọn Bước Vào Xuân
Anh Tú thơ thẩn bâng khuâng nhớ về
Tản Mạn Cùng Đông đê mê
Nhẹ nhàng như thể xuân về bên em
…
Hi hi
Chị về với anh chưa dị ?
Gởi anh Phng Tâm,
Vừa viết cho anh khá dài ngay tai khung viết phản hồi này thì tự nhiên màn hình thay đổi và bài viết biến mất. Anh biết đó, để viết lại những gì đã viết rất khó.
Thôi thì nói ý chánh là mình rất vui khi anh viết lời giới-thiệu qúa điều chờ đợi của tôi.
Cảm ơn anh và chúc anh chị luôn được nhiều sức khoẻ.
Anh Ẩn ơi, có đồng cảnh ngộ mới thông cảm nhau, tôi cũng bị nhiều lần như vậy. Viết xong, bấm vào ô phản hồi yên tâm, chờ cả ngày không thấy hiện lên là biết rồi hoặc viết xong, điện cúp cái rẹt bất ngờ coi như xong chuyện, gặp bài viết hơi dài không còn hứng thú viết lại nữa.
Huynh Anh Tú kính mến! Bài thơ của huynh thật tuyệt vời, tình cảm nhẹ nhàng, nên thơ, pha một chút lãng mạn…Cho người đọc cái cảm giác bâng khuâng khó tả trong những ngày vào đông, tiết trời se sắt lạnh với “Mùi nồng khói thoảng lâng lâng/ Tình ái vào cuộc hiến dâng chập chùng”…
Được nhận những lời nhận xét đẹp của My Nguyên về bài thơ này, theo anh nghĩ cũng nhờ “cái sườn” của bài Dọn Bước Vào Xuân của anh Phong Tâm.
Lời khen của My Nguyên anh xin chia phân nửa cho anh Phong Tâm mới được.
Cảm ơn My Nguyên.