Tình cao thượng của Phong Tâm
Ngày đăng: 18/05/2015 09:37:42 Chiều/ ý kiến phản hồi (6)
Nhắc chuyện tình yêu, khi đề cập tới tình cao thượng; nghe như xa lạ ở vào thời đại nầy. Thực ra, như một “đạo lý hay triết lý” của thời đại trước mà mỗi người trong chúng ta, thời đó chắc từng đã đi qua, nhất là khi còn trẻ, mà chủ động không ai khác là giới mày râu; thư sinh. Kết quả ra sao, tuỳ hoàn cảnh, thế sự để trở thành những kỷ niệm vui buồn… ( Lời tác giả)
Tình cao thượng
Em đến từ trăng non
Từ một buổi sớm mơi, đôi bờ sông mấp mé
Từ dòng ngược lùi xa, nắng nghiêng dài qua cuối bãi
Từ ra về khi con nước nhửng lên
Anh đi qua bóng chiều muộn trên sóng nhuộm thời gian
Một chiếc xuồng với những lá be mỏng nhỏ
Cắm sào bỏ quên.
Mối tình non đẹp như trăng mới mọc
Như nụ hoa hé nở thơm cành
Lần đầu tiên, cũng chỉ một lần cầm bàn tay ấm
Nghe sóng lòng trào dâng
Em cảm được và anh nhận biết
Hai trái tim mình đập
Nhan sắc em tập làm thiếu nữ
Anh học bài quân tử dạy đàn ông
Dòng máu trong ta, còn hơi thở đất phương Nam
Chảy qua đường tim cao thượng
Tôn trọng tình yêu từ những lá mầm.
Đọc câu thơ:
“Tình mất vui lúc đã vẹn câu thề
Đời chỉ đẹp khi hãy còn dang dở”…(*)
Tôi đi rồi
Em nhìn theo bỡ ngỡ
Bước sau dấu xe lăn, cúi mặt, Bóng xa dần!
Thời gian dài với tôi có lúc quên lúc nhớ…
“Hai mươi bốn năm sau
Tình cờ gặp lại nhau”
Như bài thơ “Tình già – Phan Khôi” một thuở
Em chợt biết và tôi chợt hỏi
Ôi, cái đẹp?
Phải chăng trong tình cao thượng!
PHONG TÂM
(17.03.2015)
———————–
(*) Thơ Hồ Dzếnh
* Hai câu thơ cuối có góp ý của nhà văn Hàn Vĩnh Nguyên
Anh Phong Tâm kính mến, bài thơ của anh gợi cho em rất nhiều cảm xúc về t ình yêu của một thời hoa mộng, những rung cảm lãng mạn trong trẻo tuyệt vời. Để giờ đây mấy chục năm sau, tình cờ được gặp lại nhau, vẫn thật bồi hồi xúc động.
Cám ơn Nguyễn thị Đức Tín có tình cảm với bài thơ. Thật ra, một chút lãng mạn đi qua một thời còn vương vào ký ức như dòng sông nhấp nhô có lúc nhớ, lúc quên và hiện tại đã là quá khứ. Mấy mươi năm viết lại tình yêu là bất chợt hồi tưởng cái thuở… của một thời, hình như đẹp?
Chú Phong Tâm kính mến,
Bửu Tùng rất ăn ý với câu đối trong bài này:
“Nhan sắc em tập làm thiếu nữ
Anh học bài quân tử dạy đàn ông”
Mến chúc chú luôn vui khỏe và sáng tạo những ý thơ độc đáo.
Đọc Tình Cao Thượng của anh Phong Tâm rất nhiều lần. Thích thú khi anh PT viết thơ tình yêu trai gái, dù chỉ nhắc lại hoài niệm đã thật xa với lứa tuổi của chúng ta nhưng bài thơ vô cùng lãng mạn. Định viết phản hồi cho anh nhưng lần lựa mãi vì …dạo này mùa ấm nên bận việc (giống như Một Lúa) thì còn tâm trí biến đi mất. Hôm nay, thứ bảy quyết chí viết cho anh đây.
Tôi có cố gắng “nặn” ra một bài “cảm tác” nhưng ý có một chút ngược chiều với bài thơ của anh nên không dám post lên…(để đưa lên FB cho bạn bè góp ý rồi hẳn hay).
Chúc anh sức khoẻ thật dồi dào, để tôi ..ráng “lết” theo anh, nhé anh PT. 🙂
Bửu Tùng “ăn ý” được vài câu trong bài thơ và nói lên ý nghĩ của mình, cám ơn Tùng đã chúc sức khoẻ. Chúc gia đình cháu nhiều niềm vui.
Anh Hồng Ẩn cũng trăn trở khi đọc bài thơ? Nghe anh nói tôi mừng dẫu anh có ý tưởng ngược chiều. Tất nhiên, phải tôn trọng mọi hướng khác biệt vì như thế mới đánh giá được “sản phẩm”; nên mừng chớ anh! Còn hơn là được khen một chiều thì làm sao nhận ra chỗ non khuyết của mình để hoàn thiện. Cám ơn anh chúc sức khoẻ, cũng chúc lại anh như vậy. Đang chờ đọc tác phẩm của anh đó nghen.