Trăng khuyết sầu của Yên Dạ Thảo
Đọc Như ánh trăng xa – Đỗ Hữu Tài, khiến nao lòng… mới có Thội đừng của Hiện Thanh, từ cảm hứng dâng trào cảm xúc đó mới thoát ý Trăng khuyết sầu đến với Yên Dạ Thảo. Có câu ” văn là người ” ý nói : Đọc văn hiểu được tư chất người – Với thơ có thể cao hơn 1 bậc, những ai có tâm hồn rất dễ rung cảm… trước thơ đánh động vào tâm thức mình, tức khắc có phản ứng đồng điệu hoặc nghịch lại, nhưng đồng điệu không có nghĩa là họ có tình ý với nhau mà là thương cảm-đau xót và cảm thông, đôi khi ta có cái nhìn lệch lạc. những bài thơ vừa nêu ít nhiều đưa ta vào cảm xúc chân tình. (PT)
Tranh Hải Đường
Trăng Khuyết Sầu
Lỡ tay vá mảnh trăng buồn
Nào hay người vẫn dỗi hờn chuyện xưa
Ừ, thì để gió đông thưa
Phủ vầng trăng lạnh cho vừa lòng ai!
Người xa thấu hiểu lòng này
Cạnh bên ba mẹ mỗi ngày dạ, vâng!
Làng bên mai mối tình thân
Mâm cau, trà rượu ân cần hỏi xin
Một bên hiếu, một bên tình
Bên nào “cô phụ” lòng mình đặng yên
Vầng trăng hơn nửa mảnh viền
Nửa phần sâu khuyết để nguyên sao đành!
Yên Dạ Thảo