Một Ngày thật ý nghĩa
Chủ nhật, ngày 23/12/2012, tôi là khách mời của Tongphuochiep-vinhlong.com. Một ngày với tôi thật nhiều ý nghĩa và bất ngờ. Từ tận Bến Tre, Vĩnh Long, có những người mái tóc đã bạc trắng, có chị em “máu nghệ sỹ” dâng trào cũng nhiệt tình tiến về Sài Gòn để hội tụ mừng lục tuần nhà báo Lương Minh lên tuổi 60. Đặc biệt, lão thi sĩ Phong Tâm trình làng giới thiệu tập thơ mới còn nóng hổi – “BUỘC THẢ” và ký tặng tất cả mọi người.
Phạm Đức Mạnh (ngồi bìa trái)
Lần đầu tiên, “người ngoại đạo” được dự ké một cuộc hội ngộ đầy ý nghĩa và tâm huyết của các cựu học sinh thành đạt, đã bay xa khắp bốn phương trời… luôn trân trọng gìn giữ trong tim những kỷ niệm đẹp về Trường PTTH Tống Phước Hiệp.
Cảm ơn Tongphuochiep-vinhlong.com đã cho tôi trở về miền kỷ niệm đáng nhớ. Trong niềm vui mộc mạc, nồng ấm ấy, “nàng thơ” đến bên tôi với niềm xúc cảm chân tình muốn gửi đến tất cả mọi người “yêu thương” của trang nhà niềm hạnh phúc tràn đầy, một Noel An lành và một năm mới An Khang – Thịnh Vượng.
“Cùng nhau hội tụ rong chơi
Tuổi khô tri kỷ tìm nơi thanh nhàn
Ta ngôi tút lại dung nhan
Rung mây, gọi nhớ xua tan hết buồn”.
Trong cuộc hội ngộ vui tươi ấy, anh Lương Minh với “trò chơi nhỏ” bốc thăm trúng thưởng, “khách tôi” bốc được số 60 (tự chế) nên không có quà. Những người may mắn là anh Phong Tâm, anh Kim Phúc và chị Kiều Oanh. Vì KO viết rất “sung”, nên món quà mà KO trúng độc đắc là một cây viết là trúng ý. Vậy thì… có vài câu thơ chúc mừng “người trúng thưởng” cũng là để tự an ủi mình:
“Kiều Oanh trúng thưởng bắt thăm
Món quà – ngồi, đứng hay nằm đều phê !
Ôi, đã vậy, Huỳnh Hương còn “vẽ” món quà thêm ý nghĩa để trả lời thay cho KO. Kiều Oanh quả gặp may và chắc vui hết cỡ?
“Anh ơi anh chớ có chê
Đứng, nằm đều thấy đê mê cả mà”!
Còn cái “bóp” trúng thưởng của anh Phong Tâm – có lẽ ông trời đã sắp đặt sẵn để chuyến này “Chạy rong chợ trời bán thơ” như anh nói…,chiếc ví luôn đầy ắp “kim ngân”, và sắp tới anh sẽ có thêm nhiều tập thơ mới … để bán.
Phạm Đức Mạnh
KO trúng được cây viết
NHìn các bạn vui mà NT muốn mua vé về gấp , nhưng tiếc là hảng bay Mỹ Tho trả lời vì là muà giáng sinh nên hết vé , NT định rủ PN thôi 2 chị em mình đeo cánh máy bay về ,vì muốn cho máy bay nó đối xứng , 1 mình NT thì không có dám chứ nếu chỉ có 1 mình NT tui thì máy bay nó niển 1 bên. Huynh HHg nói PN đi về thì huynh ấy cũng nôn , huynhHHgđeo ở cái đuôi máy bay, thế là máy bay bị nhỏng cái đầu , máy bay cất cánh không có được ,huynh HHg lấy iphone ra gọi huynh HL , Huynh HL 1 giây suy nghỉ trả lời , 3 bạn cố ghị lại chờ huynh HL giả vở đau bụng để vọt, huynh HL phi ngưạ tốc hành phóng lên ngay đấu máy bay, Phi công hồn phi phách tán ra ngoài nói nhỏ buông ra các huynh các tỉ ơi, hôm nay may mắn là ngày Giáng Sinh , chuẩn bị mừng năm mới Tết Tây cuả tui gần tết Ta VN cuả các bạn ,khi bay tới quê hương cuả các bạn tui sẽ nhắn gởi tới TPH_VL các bạn dùm cho KO ơi tấm hình chót em và đại đaị huynh PT cười đã quá ,vui quá chừng , cò tấm hình số 2 cũng độc đáo à nhe 7bạn 7vẻ tuyệt vui ơi là vui .
Cám ơn anh Mạnh, người đồng minh “ngoại đạo” với HH, đã viết thay HH những tâm tư, những suy nghĩ của mình. Cuộc hội ngộ của những con người mà trên đầu đều đã “điềm pha sương” nhưng tâm hồn lại chẳng “già” chút nào. Cám ơn các anh chị đã cho HH được tham gia ké…để tận hưởng những khoảnh khắc vui tươi, những trận cười “hết cở” để gác đi những nỗi buồn đang gặp, tạm quên những khó khăn vẫn đang còn canh cánh bên mình. Xin cám ơn tất cả!
Oanh đứng (ngồi, nằm) đó với cây viết nhỏ,
Vẽ chúng ta từng phút, từng giờ…
Đọc lời bất chợt nghi ngờ,
Mình là họa sĩ bao giờ vậy ta?
Tui đâu dám bày ra “múa bút”,
Vẽ vời chi! Chỉ chút ham vui
Những mong mang đến tiếng cười
Hả hê sảng khoái, góp vui với đời.
Ông Đức Mạnh nầy ! Tui định lấy 2 câu thơ của ông để đố các bạn ở xa, không có mặt ngày đó, coi KO trúng thưởng được gì ? Thì đã bị ông “bật mí” rùi ! Vì hôm đó nghe 2 câu thơ hay quá, không có viết để ghi lại, về nhà, quên mất tiêu, chỉ nhớ có :…. ” ngồi, đứng hay nằm đều phê”. Nên không đố được, sợ ông Đức Mạnh nói : thơ tui làm đàng hoàng mà bạn đã chặt khúc của tui !
Bạn Phạm Đức Mạnh quý mến của Chủ nhật, ngày 23 / 12 / 2012.
Sau ngày đó, tôi về ngồi sòng tỉa tót mấy ” con gà ” của mình vừa chen phản hồi lúc đang bí,phần của bạn, tôi để dành. Công việc chưa xong nhưng tạm nhẹ.Đọc lại bài viết và những câu thơ xuất khẩu bất chợt của bạn hôm đó mới nhận ra hết cái tài tình của Đức Mạnh. Là một Thi Nhân đúng hơn, tôi thích danh xưng nầy gắn lên bạn vì nghe nó vừa khoáng đạt, nhàn nhã vừa tinh tế thích hợp với phong cách Phạm Đức Mạnh. Bốn câu thơ đầu, bạn phác họa thật đầy đủ không khí vui chơi lành mạnh và tâm lý chung trong ngày hội vui.Hai câu thơ sau, vừa khôi hài lại thâm thúy, ấn tượng… cười mà không khó chịu, vì vậy mà Huỳnh Hương không ngại ngùng tiếp theo vừa đắt vừa tô đậm thêm ý nghĩa bổ sung, tạo cho buổi vui thêm viên mãn. Cám ơn bạn với những câu dí dỏm và lời chúc đầy chân tình.
Phong Tâm