Trong im ắng của Lê An
Nếu đời người là trăm năm, tôi đã trải qua gần nửa thời gian ấy ở quê nhà, thắm nhuần những tâm tình của Việt Nam ta, đặc biệt là tỉnh nhà của mình. Đã vậy nên những tâm tình đó còn tiềm ẩn trong hồn, nó thường trổi dậy vào những lúc vắng vẻ một mình. Sáng thật sớm hôm nay – một sáng mùa Thu nơi này, xứ lạ quê người, … nay lá chỉ mới đổi màu khoảng một phần ba mà trời lại thường mây mù, rồi khi mưa tầm tả , khi rỉ rả suốt ngày, không mưa thì nhiệt độ xuống thấp như mùa Đông – tôi chợt rơi vào một khoảng trống mênh mông với nỗi cô đơn cùng cực:
Trong Im ắng…
Trong im ắng… tiếng đồng hồ gõ nhịp
Nỗi buâng khuâng nhè nhẹ lẻn vào tim
Niềm đơn côi bàng bạc với im lìm
Nén hơi thở cố quên buồn trống vắng.
Trong im ắng… lạnh lùng len cùng nắng
Thu còn đây Đông lại sớm quay về?
Lúc giao mùa mưa gió vẫn lê thê
Đời lữ thứ thắm thêm nhiều cay đắng!
Lê An
Một sáng sớm Thu 2012
Đoc ” Trong im ắng ” của tác giả Lê An, bỗng dưng nghe buồn rười rượi – nhìn mặt đồng hồ trong tranh thơ chợt nhớ bâng quơ từ thời kiếp nào….Xin phép tác giả cho người không quen ghi một góc nhỏ kỷ niệm về mình.
15 phút !
Đã trễ hẹn, đồng hồ mưới lăm phút
Đếm thời gian dài thượt – mười lăm năm !
Mỗi tích tắc bằng một giờ chạy ngược
Trời trong xanh, mây kéo lại tối sầm !
Em đang tới, đang đi, hay sắp sửa ?
Có ai cùng, đứng lại với ai không ?
Em không tới,hay quên lời đã hẹn?
Trời trong xanh , mây cứ phủ đen sầm !
Mười lăm phút, mỏi mòn nghe tích tắc…
Đồng hồ ơi đùng đập nhói vào tim !…