LỆ ĐỔ TIM TÔI ( IL PLEURE DANS MON COEUR)
Vào face book ,được đọc một đoản văn của Phương Nga viết về mưa, trong đó có đề cập đến bài “Il pleure dans mon coeur” của thi sỹ Verlaine. Bài thơ tuy ngắn nhưng diễn tả được hết nỗi khắc khoải của một người chỉ nhìn thấy những giọt mưa rơi trên đường phố, nghe tiếng mưa rơi trên mái nhà mà cảm thấy đau đớn đến tận cùng. Nỗi đau không tên và cũng không biết tại sao và từ đâu mà có. Phải chăng trời đã phú cho các nhà thơ một tâm hồn nhậy cảm hơn người; chỉ cần một giọt mưa, một chiếc lá vàng rơi, một cơn gió nhẹ cũng đủ để cho họ cảm nhận được và viết ra những bài thơ bất hủ để lại cho đời. Xin được giới thiệu với quý vị bạn đọc thi hào Verlaine cùng bài thơ “Il pleure dans mon coeur” của ông. (LTHK)
PAUL VERLAINE (1844-1896)
Paul Verlaine, thi hào Pháp thủ lãnh phái Symbolism (phái biểu tượng), sinh năm 1844 tại Metz nhưng sinh sống cùng cha mẹ ở Paris từ năm 1851. Tại đây ông theo học trung học và năm 1962 ông đậu bằng cử nhân. Sau đó ông xin làm công chức theo ý muốn của thân phụ ông.
Khi còn bé, ông đọc tập thơ “Les Fleur du Mal” của Charles Beaudelaire, từ đó ông có cảm hứng để sáng tác. Tại Paris, ông thường liên lạc và kết bạn với các nhà thơ khác, điều này làm cho cha ông không vừa ý và không tài trợ cho thói quen uống rượu và làm thơ của con trai mình. Năm 1866 ông xuất bản tập thơ đầu tiên Poèmes Saturniens. Năm 1870 ông lập gia đình và có một con trai nhưng sau đó ông lại bỏ vợ con để sống với thi sỹ Arthur Rimbeaud. Mối liên hệ lên bổng xuống trầm của họ đã là đề tài cho rất nhiều sách vở và chấm dứt khi Verlaine trong cơn say rượu đã bắn Rimbeaud bị thương. Verlaine bị tù 18 tháng, thời gian này là khoảng thời gian quý báu nhất cho sự nghiệp văn chương của ông. Ông nghiên cứu các tác phẩm của Shakespeare của Cervantes và viết tập thơ Romances sans Paroles. Ông từ bỏ cuộc sống lãng tử và trở lại với Thiên chúa giáo. Trong vòng mười năm cuối của cuộc đời, ông bị nhiều chứng bịnh do sự nghiện rượu. Ông sống trong những khu ổ chuột, trong nhà thương thí hoặc vào các quán cà phê ở Paris để uống rượu Áp Sanh (absinthe). May mắn thay, dân Pháp yêu chuộng thơ văn, nghệ thuật nên đã trợ giúp và đem nguồn thu nhập cho ông. Các tập thơ ngày trước của ông lại được mến chuộng; cách sống cũng như cách cư xử kỳ lạ của ông trước đám đông đã thu hút được sự ngưỡng mộ. Năm 1894, ông được tuyển chọn làm Prince of Poets ( Ông hoàng của thơ ca) của Pháp. Ông mất tại Paris vào năm 1896, hưởng dương 52 tuổi, để lại rất nhiều tập thơ rất nổi tiếng đã được xuất bản.
IL PLEURE DANS MON COEUR
Il pleure dans mon coeur
Comme il pleut sur la ville.
Quelle est cette languer
Qui pénêtre mon coeur?
***
O bruit doux de la pluie
Par terre et sur les toits!
Pour un coeur qui s’ennuie,
O le chant de la pluie!
***
Il pleure sans raison
Dans ce coeur qui s’écoeure.
Quoi? nulle trahison?
Ce deuil est sans raison.
***
C’est bien la pire peine
De ne savoir pourquoi,
Sans amour et sans haine,
Mon coeur a tant de peine.
Paul Verlaine
LỆ ĐỔ TIM TÔI
Lệ đổ tim tôi
Như mưa rơi trên phố,
Ôi sao khốn khổ, rã rời,
Thấm dần vào trái tim côi.
***
Tiếng mưa êm rơi
Giọt trên mặt đất, giọt rơi mái nhà,
Mưa rơi vang vọng tiếng ca,
Cho con tim nhỏ mãi pha chán chường.
***
Nức nở không đâu,
Trong tim tởm lợm bấy lâu,
Chẳng hề bội phản,
Cớ đâu thảm buồn.
***
Làm sao biết được cội nguồn
Cơn đau thống thiết,
Chẳng thương, không thù,
Tim tôi sao quá mịt mù nỗi đau!
Lê Thân Hồng Khanh
Phỏng dịch theo bài thơ “IL PLEURE DANS MON COEUR” của VERLAINE
Cô kính thương
Bài thơ Lệ Đổ Tim Tôi được cô phỏng dịch theo bài thơ ” IL PLEURE DANS MON COEUR “của VERLAINE thật hay
Em đọc mà nghe xao xuyến ở trong lòng . Tình yêu luôn là một đề tài đủ hương vị nếm trãi : cay , đắng ,ngọt , bùi
Đây là một trong những nhà thơ Pháp mà em yêu thích nhất mọi thời , mọi lúc . Thơ VERLAIN đã được nhiều dịch giả thế giới hưởng ứng , biết bao văn nhân , thi sĩ , nhạc sĩ đã cảm hứng từ lời thơ chan chứa trữ tình của người nghệ sĩ tài hoa bạc mệnh này , ra đi lúc tuổi đời còn khá trẻ ( 52 tuổi )
Cô Hồng Khanh kính quý,
Em xin dịch thơ bài IL PLEUT DANS MON COEUR của thi sĩ nổi tiếng Pháp PAUL VERLAIN nhé !
**
MƯA LÒNG ( Hoành Châu dịch )
Mưa lòng tôi chơi vơi
Phố mưa giăng khắp trời
Sao mộng mơ rã rượi
Ngập tràn trái tim côi ?
**
Tiếng mưa rơi êm ả
Nhẹ rớt xuống sân nhà
Trầm rơi trên mái ngói
Tim nhỏ giọt mù sa !
***
Hạt mưa rơi vô tình
Tim nào có yên bình ?
Lòng nào không lạc lối ?
Lẽ nào mãi lặng thinh ?
***
Nỗi buồn sao tê tái
Không hận thù , yêu ái
Lòng bỗng dưng trầm vương
Tim muôn đời khổ ải !
**
HOÀNH CHÂU (Gia đình C )
28. 6. 2017
Thưa cô,
Bài thơ hay quá cô ơi!
Cảm ơn cô đã dịch và giới thiệu thêm về tác giả cho chúng em biết!
Em mong cô luôn Khỏe mạnh, và bình an trong cuộc sống.
Em, Lê Liên.
Phần mở đầu của một bài viết cũ:
“Bỗng dưng ta nhớ lại một gịọng ca nữ ướt át nghen ngào ngày xưa….”Il pleure dans mon coeur comme il pleut sur la ville/ Quelle est cette langueur qui pénètre mon coeur…”và ta nghe có vị đắng trong cổ họng. Thôi thì ta cũng có lời đồng cảm cùng mi:
Bên ngoài trời chợt mưa chợt nắng
Trong lòng ta chợt nắng chợt mưa
Biết ai tâm sự cho vừa
Nắng chưa kịp ấm đã mưa trong lòng…
Phú Thạnh”
Thưa chị Lê Thị Hồng Khanh và Quý bạn,
Ngày 23.7.2015, tôi và Nguyễn Phú Thạnh <lúc đó chưa qua đời> có dịp trao đổi vềbài thơ vang danh IL PLEURE DANS MON COEUR và tôi có tóm tắt lại trong một bài tựa đề là Mưa Trong Hồn Tôi.
Nhân bài LỆ ĐỔ TIM TÔI của chị Lê Thân Hồng Khanh được viết công phu kèm theo bài thơ dịch của chị rất hay, trong tinh thần sinh hoạt văn thơ chia sẻ vui vẻ của trang nhà, tôi xin giới thiệu lại bài viết cũ MƯA TRONG HỒN TÔI còn lưu tại:
https://anhtuvaban.blogspot.com/search?q=Il+pleure+dans+Mon+coeur
Xin cám ơn.
NHA
Cô kính mến ! Bài thơ ” Lệ Đổ Tim Tôi “cô dịch và gửi cho chúng em bài thơ rất hay , đọc tới đọc lui nghe nao nao trong dạ xao xuyến tận tâm hồn . Cám ơn cô nhiều kính chúc cô luôn khỏe.
Cám ơn anh NHA đã cho đường dẫn để các anh chị em và bạn đọc yêu thơ vào tham khảo thêm về bài thơ “il pleure dans mon coeur” của Verlaine, nhất là được đọc những vần thơ đồng cảm của anh Phú Thạnh. Anh Phú Thạnh đã mất cả năm rồi nhưng thỉnh thoảng chúng ta vẫn còn được xem những tấm ảnh, được đọc lại những vần thơ của anh để nhớ đến một người anh được mọi người quý mến.
Cám ơn Hoành Châu đã mau mắn phỏng dịch bài thơ theo cảm nhận của mình. Gởi lời thăm hỏi đến Phan Lương, Lê Liên, Võ Thị Lài, cô rất vui khi các em đã đọc và nhận ra được cái hay, cái đẹp trong thơ của Verlaine.
Thú thật (xin nói nhỏ) tôi không đủ kiến thức để dịch thơ tiếng nước ngoài. Đọc bài phỏng dich… của cô Lê Thân Hồng Khanh, rồi Hoành Châu, đến bốn câu của Phú Thạnh do anh Nguyễn Hồng Ẩn cung cấp, mấy hôm nay tôi cũng nghe lòng thấm thía! Nhưng rồi không dám chen vào. Với tác giả “Vẹc-Len & Rim-Bô” tạm phát âm theo tiếng Việt, là hai nhà thơ quá nổi tiếng, chính nhà thơ Xuân Diệu cũng đã nêu tên ghép vào bài thơ của mình (?) Nay đọc lại các bạn lần nữa trong chiều mưa, chợt buồn, buồn vu vơ… Dựa vào ý thơ trên, tôi ghi lại đôi dòng mông lung… không biết từ đâu tới, góp thêm chút buồn… cho vui cùng các bài thơ dịch thuật của các bạn.
Buồn từ đâu tới?
Mặt trời cũng buồn đau như tôi
Để nước mắt rơi mờ vạt nắng
Mái nhà cũng buồn đau như tôi
Nhỏ giọt lạnh chôn bên thềm vắng
Chôn sâu vào cả trái tim tôi
Không biết nỗi đau từ đâu đến?
Tôi ngửa mặt cười buồn
Thương quá nỗi đau ơi!
01.10.2017
Phong Tâm
Anh Phong Tâm chắc không có vào đường Link tôi dẩn,do đó tôi xin chép lại bài thơ <vì xúc động hoàn cảnh của Phú Thạnh lúc ấy, bà xã của ảnh mới qua đời, tôi dựa vào ý của bài thơ của thi hào Verlaine > cảm tác như sau tặng cho Phú Thạnh để anh cùng đọc:
Mưa Trong Hồn Tôi
Khóc trong lòng…tợ mưa trên phố
Buồn vẩn vơ vằn vặt khổ tôi?
Những tiếng mưa êm như khúc nhạc
Mà không xoa dịu trái tim côi!
Khóc vô cớ lúc hồn rời rã
Không phụ tình …tang lòng để chi?
Cả khối sầu… sao tim gánh lấy
Khi không yêu chẳng ghét điều gì!
Anh Tú
July 23, 2015
Đúng là hoàn cảnh của anh Phú Thạnh với người vợ thật đáng xúc động anh NHA nhỉ? Bài cảm tác anh đăng đầy cảm xúc và ý nghĩa sâu sắc anh ạ! Cám ơn anh thật nhiều!
Chúc anh luôn vui, khỏe để xây dựng trang nhà nhé!
Cám ơn ông bạn Ẩn nhà mình cho tôi đọc “Mưa Trong Hồn Tôi”, lúc viết “Buồn từ đâu tới?” tôi quên mở link ra coi.
Wow, phải thơ của anh Phong Tâm không, hay là của nhà thơ lừng danh Verlaine!
Hihihi….Em đã xác định lại rồi, chính là của anh Phong Tâm, người Bến Tre, nhà thơ, thành viên của trang nhà TPH, người mà em mới vừa quen đã nhận được giải thưởng lớn đây mà!
Chúc anh luôn dồi dào sức khỏe để sáng tác thơ cho mọi người thưởng thức nhé!
Không phải thơ của Phong Tâm đời thường, mà là PT hên được thi hào Verlaine mớm cho chút tẻn, từ khi gặp MyNhungNguyen hên luôn tới giờ! Cám ơn em lắm nhe.
Ông Verlaine này đúng là: ‘nhiều tài, lắm tật’ cô nhỉ! Với lối phỏng dịch tài tình của cô, đã giúp em hiểu được nhiều về bản thân và tài năng của nhà thơ! Phải công nhận thơ của ông, ngắn, gọn nhưng rất sâu sắc & đầy thổn thức, cũng có thể phát xuất từ lối sống ‘không giống ai’ của ông đã cho ra đời nhiều bài thơ tình buồn như vậy?
Cảm ơn cô thật nhiều, chúc cô luôn vui, khỏe để dich thuật, sáng tác giúp cho chúng em mở mang kiến thức!