PHÁ LẤU-NGẦU PÍN MÓN ĂN CỦA NGƯỜI HOA

Ngày đăng: 7/12/2025 07:40:02 Chiều/ ý kiến phản hồi (0)

Một món nữa, dùng để ăn với bánh mì, mì khô hay hủ tíu khô hoặc ăn cặp với dưa leo xà lách cà chua để… nhậu cũng “hết sẩy” lắm. Đó là món…

– PHÁ LẤU là âm Triều Châu của từ PHÁCH LỖ 拍滷. LỖ 滷 Âm Tiều Châu là “Lấu” người Miền Nam gọi là “Khìa”. Như Khìa Thịt, Khìa Trứng… Nên PHÁ LẤU là một loại KHO theo kiểu Tiều Châu để giữ thịt ăn được lâu hơn ngon hơn. Từ điển trên mạng về chữ LỖ 滷 như sau :

Từ điển trích dẫn

  1. (Danh) Nước muối.
    2. (Danh) Nước dùng đặc, nước cốt.
    3. (Động) Kho, hầm (cách nấu ăn, dùng dầu, tương, hành, gừng, rượu thêm vào nước, nấu cho thấm vị). ◎Như: “lỗ đản” trứng kho, “lỗ ngưu nhục” thịt bò kho, “lỗ đậu hủ”  đậu phụ kho.

Nhưng, trong thực tế thì PHÁ LẤU cầu kỳ hơn nhiều, ngoài gia vị như : Tiêu, đường, muối, dầu ăn… ra, còn có hành tím, tỏi, ngũ vị hương, đại hồi và nhất là phải có nước dừa xiêm pha vào để nấu mới đủ hương vị và đủ ngon một cách hấp dẫn. Về thịt để nấu cũng rất đa dạng, có thể là lòng heo, lòng bò, cả giò heo, tai heo, giò gà… đều PHÁ LẤU được cả. Đặc biệt là Vịt Phá Lấu còn được gọi là VỊT KHÌA, ăn rất ngon mà nhậu cũng rất bắt… Trước mắt, các chợ, các siêu thị đều có bán những nguyên liệu pha chế sẵn cho món PHÁ LẤU, nên cũng rất tiện lợi khi muốn thực hiện món ăn khoái khẩu nầy.

Một món ăn thông thường và lâu đời nữa của người Hoa mà cũng rất phổ biến trong quần chúng nhân dân Miền Nam là…

– LẠP XƯỞNG là âm Quảng Đông của từ LẠP TRƯỜNG 臘腸. Còn được đọc là LẠP XƯỜNG, LẠP là Tháng Chạp Âm lịch, TRƯỜNG là ruột heo, là món ăn độc đáo của người Hoa lúc gần Tết, có lịch sử từ đời Nam Bắc Triều 南北朝(420—589)được chế biến từ thịt đùi sau của heo, bầm nhuyễn cả thịt lẫn mỡ, ướp gia vị xong dồn vào trong ruột heo khô. Lạp xưởng phơi là “lạp xưởng khô”, còn không phơi là “lạp xưởng tươi”. Lạp xưởng có màu hồng, màu đỏ hoặc màu nâu sậm khi có trộn gan heo vào, gọi là LẠP XƯỞNG GAN, sau nầy có nơi còn dồn thịt gà vào, gọi là LẠP XƯỞNG GÀ. Bất cứ Lạp Xưởng gì đều có hương vị thơm ngon, đậm đà và có thể bảo quản lâu ngày. Trong những ngày cận Tết, vào khu vực Chợ Lớn ta sẽ thấy bày bán đủ loại LẠP XƯỞNG song song với các loại LẠP DỤC 臘肉 (LẠP NHỤC) là Thịt Ướp Khô, cùng với LẠP ẠP 臘鴨 (LẠP ÁP) là Vịt Ướp Khô… Hiện tại, LẠP XƯỞNG tại Việt Nam được sản xuất nhiều nhất tại TP Sóc Trăng và gần như trở thành bộ đôi đặc sản đi song song cùng Bánh Pía. Lạp xưởng có thể chiên, nướng để ăn liền hoặc làm nhân Bánh bao, Bánh mì ngọt, Há cảo, Bò bía, Cơm rang hoặc trong nhưn Bánh Trung Thu, Bánh Ú, Xôi bát bửu…

     oOo

      Ngoài ra, ban đêm Chợ Lớn còn có những món ăn bổ dưỡng như : Gà ác tiềm thuốc Bắc, Gân nai tiềm Hồng sâm, Ngọc dương (Dái dê) tiềm bát bửu… Độc đáo nhất là món…

– NGẦU PÍN là âm Quảng Đông của từ NGƯU TIÊN 牛鞭. NGƯU là Trâu, là Bò; TIÊN là Cây roi. Nhưng NGẦU PÍN không phải là “Cây roi bò”, ma chỉ “Dương Vật Bò”. Vì bộ phận sinh dục của trâu, bò, ngựa… rất to và dài, nên được gọi một cách khuếch đại là TIÊN (Cây Roi). Và với quan niệm “Ăn gì bổ nấy” nên cánh “nìn ông” rất thích “xực” những loại PÍN nầy. Dần dà theo “Tập quán Ngôn ngữ” từ NGẦU PÍN được dùng để chỉ chung bộ phận sinh dục (Tinh hoàn và Dương vật) của các con vật có sinh lực mạnh bạo như Trâu, Bò, Ngựa, Dê, Nai… Bỏ từ NGẦU PÍN lên Google thì sẽ thấy được ngữ nghĩa đa dạng được phát sinh bởi từ nầy, và các món ăn cũng được nấu nướng đa dạng bởi các tay bợm nhậu và đầu bếp trứ danh như : Ngâm rượu, Tiềm thuốc Bắc, Chưng cách thuỷ, Ăn lẩu, Trộn gỏi…

Thói thường, Ăn No Rửng Mỡ, nên kế bên hông Chợ Lớn ngày xưa Thực dân Pháp cho mở cái ĐẠI THẾ GIỚI để cho giới ăn chơi vào đó sát phạt, rượu chè, đĩ điếm… Ngay cả Thị Trấn CÁI RĂNG nhỏ bé ngày xưa Pháp cũng cho phép mở một “Tiệm Hút” gần quán nước bên hông chợ. Dĩ nhiên là tiệm hút “Á PHIỆN” chớ hút thuốc điếu bình thường làm sao mà có “Tiệm” được ! Những người lắm bạc nhiều tiền, ăn uống no say rồi vào tiệm mà “Đi mây Về gió” với nàng tiên nâu. Sang chảnh một chút còn có một “A MÚI” ngồi kế bên tiêm thuốc, rót trà… Khi rửng mỡ, động cởn thì làm đến chuyện gì nữa… Ai mà biết được !

– A MÚI là âm Quảng Đông của từ A MUỘI 阿妹. MUỘI là Em gái; Nên A MÚI là từ thường dùng để gọi các cô gái trẻ, như ta gọi cô em, cô nàng vậy. Âm Tiều Châu của A MUỘI là “A MŨI”. Bà cô nào tên “MÚI” là người Quảng Đông, nếu tên “MŨI” thì chắc chắn là người Tiều Châu.

Nhớ khi mới lớn, có nghe ba tôi kể lại rằng : Một danh sĩ người Hoa ngày xưa ở Cái Răng, mà bà con thường gọi là “Síl sáng Pó” đã làm một đôi câu đối treo trước cửa Tiệm Hút nầy như sau :

鴉片三分,蓋世英雄歸絕路; Nha phiến tam phân, cái thế anh hùng quy tuyệt lộ;

嫖賭二項,風流子弟入窮途。 Phiêu đổ nhị hạng, phong lưu tử đệ nhập cùng đồ.

Có nghĩa :        – Chỉ cần ba phân Á phiện thôi cũng đủ làm cho anh hùng cái thế đi đến con đường tuyệt lộ; Còn…

– Hai thứ chơi bời và cờ bạc, sẽ đưa con em phong lưu phóng đãng vào bước đường cùng !

Tiệm Hút sách, chơi bời mà cho treo câu đối răn đe người khác như thế nầy, mà chủ quán vẫn cho treo lên hai bên cửa để mọi người cùng đọc chơi, kể cũng lạ ! Lạ nhất là mọi người ra vô tiệm ăn chơi hút sách, nhưng cũng không ai thèm đọc tới nó làm gì ! Răn đe thì răn đe, Tiệm Hút vẫn luôn luôn đắc khách như thường ! Thế mới biết phong hóa thời Thực dân xuống dốc cở nào…

                                                                                                                                                                                                                 Đỗ Chiêu Đức

 

 

 

 

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài viết mới khác