TRĂNG NÀO ? ( Khỉ mò trăng) CỦA NGUYỄN NHƯ THẠCH
Nguyễn Như Thạch là nhà sưu tập gốm sư ở Bình Dương, anh lại thích làm thơ. Mỗi khi có duyên gặp được tác phẩm gốm nào, anh tức cảnh sinh tình làm bải thơ dựa theo cảnh vật. Đây là một thí dụ (LM)
TRĂNG NÀO ?
Ba trự neo bóng trên cành
Lưng kề lưng, gió rung cành rụng chăng?
Trự kia chắc muốn tan hàng
Ô HAY, cũng chẳng dễ dàng đâu nhe!
Trăng… liềm rọi chốn hư vô
Rung rinh đáy nước – nên thơ bóng hình
Bao phen xé sóng đoạt tinh.
Chạm tay… trăng vỡ! Vô Minh ngút ngàn.
Nực cười lũ khỉ, bầy đông
Mò trăng đáy nước, hư không bóng hình.
***
Bài 2:
Trăm năm trăng nước nghiêng lòng
Bạc đầu vừa mất, sắc hồng pha tương.
Khỉ khô cành móc mười phương
Đêm dài vọng nguyệt – chỉ vương đáy hồ.
Mấy phen soi bóng hư vô
Có hay trăng vỡ từ khi chưa gần.
Bắt phong tróc ảnh bao lần
Tưởng gần chân lý, hóa dần phù vân.
Nực cười lũ khỉ, bầy đông
Mò trăng đáy nước, hư không bóng hình.
NGUYỄN NHƯ THẠCH
****
@ Chú thích:
“Bắt phong tróc ảnh” (捉風捉影) là một thành ngữ gốc Hán, nghĩa đen là bắt gió, bắt bóng – tức là đuổi theo cái không có thật , mơ hồ, không nắm bắt được.
→ Nghĩa bóng: Làm việc vô ích, suy đoán không có căn cứ, hoặc điều tra chuyện hư ảo.
Trong đó:: Bắt: Dịch từ chữ “tróc” (捉)., Phong (風): Gió.
Ảnh (影): Bóng. → Cụm “tróc phong tróc ảnh” cũng xuất hiện nhiều trong văn cổ.