Bàn về “Mâm cơm người Việt Nam chứa toàn là thuốc trị ung thư”
Thử điểm mặt qua những thứ món thuốc mà người Việt chúng ta bày cho nhau (cũng đôi khi bắt chước người Mỹ hoặc người Tàu mà bày thuốc cho nhau):
Nhìn chung thì hầu như mọi thứ thực phẩm quanh chúng ta đều được email và webpage người Việt ca tụng là “thần dược” trị ung thư và bá bịnh.
Nhàu Noni vang bóng một thời, người bày ra món nầy đã hốt nhiều chục triệu bạc xong lặn mất. Kế đó là nước măng cụt, bây giờ còn chút tiếng vang. Kế nữa là Canh Dưỡng Sinh, được phe ta uống như điên trong thời gian chừng sáu tháng rồi tịt ngòi, hiện chẳng ai nhắc tới. Tiếp theo thì ngàn hoa đua nở: hết dưa chuột, rồi thì lá đu đủ, rồi tới mãng cầu. Đầu tiên là mãng cầu Mễ (bán nhiều tại Mỹ) sau đó chê, phải là mãng cầu Xiêm loại trồng ở Việt Nam. Hai thứ sau nầy đang phất cờ tiến mạnh vào niềm tin của bà con ta. Chắc chừng năm sau sập tiệm, tuy nhiên mấy vị nhanh tay chế viên mãng cầu, nước mãng cầu cũng kiếm được mươi triệu đô rồi. Sau đó là dầu dừa được ca ngợi (do công ty Tây Mỹ bày bán, kiểu bán mỡ rắn thời nẩm). Có một vị MTC (Morning Tea Club, là Quán Ven Đường hiện giờ) suýt chết vì dầu dừa hai năm trước. Vị nầy ở Hố Nai chạy xuống Bến Tre mua dầu dừa “ép lạnh” về uống hai ba tháng, rồi đi hết nổi. May vị nầy thấy email MTC lúc đó nói về dầu dừa mới tỉnh ra, mà ngưng uống, nhưng tức quá gởi email la làng, chửi cho hả giận.
Hiện giờ thì trái Sung, cây Bồ Công Anh, trước đó thì Kim Thất Tai (sao hiện giờ ít nghe ai nhắc nói tới, chắc nó âm thầm dẹp tiệm rồi). Cây Lượt Vàng hiện cũng còn đang hoành hành sức khỏe bà con ta. Trước đó là cây Cần Tây, bây giờ cây Cần Tây cũng lặn mất rồi (email “Cần Tây ai mà ngờ”). Vài năm trước thì là Trà Xanh là thần dược, trà mọi loại là tiên dược, những vị uống trà ngừa và trị bịnh hiện nằm nhà thương hay ra vào nhà thương (tôi nói ẩu) cũng bộn nên hết hơi sức để vuốt đuôi ca ngợi theo gian thương Trung Quốc. Nay thì được biết người ta hơi né trà rồi, lý do là thuốc trừ sâu (và đủ thứ hương thơm hóa chất vô danh) ướp vào trong đó, kể cả trà ướp xác chết cũng được bán ta cho bà con ghiền thưởng thức (chuyện nầy có thật, tôi không nói ẩu đâu, có “chạy Nhật Trình” mà).
Sau khi chê Trà thì bà con ta sang ca ngợi Cà phê. Hình như trong tâm trí một số phe ta phải có cái gì đó để ca ngợi mới sống được chăng? Hiện trứng gà được một vị tung lên tới mây xanh (kết quả là thống kê vừa được WHO công bố những vị nam giới ăn 7 trứng gà hay hơn mỗi tuần thì mau chết hơn những vị không ăn).
Còn gì nữa, cà chua, sả, xoài, trái chuối chín rục (gần thúi) đều “trị được ung thư” (chắc mấy tiệm bán chuối chế ra chuyện để tiêu thụ chuối chín thâm đen cho khỏi bỏ thùng rác?). Ttrước đó một chút và ngay hiện giờ chanh được ca tụng là giết tế bào ung thư 10.000 lần mạnh hơn “chemo”. Trước nước chanh trị ung thư thì có Giấm Táo và mật ong. Hiện giờ thì mật ong và Bột Quế, mới đây thì phong trào củ cải trắng, chanh và nghệ.
Nói chung thì: Bất cứ rau trái nào trước mặt các bạn đều cũng đều được người Việt ca tụng là thần dược trị ung thư hay trị được những thứ bịnh mà Tây Y còn đang vật lộn! Quên nữa còn gạo đen (dân Gò Công gọi: “gạo nhum”) cũng trị ung thư và nhiều bịnh ngặt, trước đó gạo lức được tâng lên làm thần dược, nay thì gạo lức rang pha nước uống là “thần” dược. Gạo lức được dân BBC gọi là “gạo nâu” đó nghe bà con. Nói thêm theo thống kê hiện giờ thì gạo lức chứa nhiều kim loại nặng có hại hơn là gạo giả trắng (theo Consumers Reports). Hai món sống dai là củ tỏi và gạo lức, không biết có bao nhiều người theo và bao nhiêu người khỏi bịnh. Hiện giờ củ tỏi hầu hết 75% là do Trung Quốc trồng, và được cho biết là chứa nhiều “hoá chất lạ”. Nhắc lại gạo lức bị Mỹ điểm mặt năm trước, năm nay tỏi Trung Quốc cũng bị Mỹ điểm mặt.
Các bạn đọc chán chưa, còn nữa mấy mươi năm nay người ta ca ngợi Đậu Hủ, đậu nành trị ung thư, thế mà mấy mươi năm nay cũng chưa thấy ai nhờ nó mà sống thêm. Quên nữa cây Sả hiện được bà con ta nói trị ung thư mạnh hơn 10.000 lần “chemo” (con số nghe quen quen vì cứ lập lại qua email hoài). Các bạn còn nhớ lá đu đủ một thời là khắc tinh bịnh ung thư, sau đó thấy không hiệu nghiệm bèn bày ra Lá Đu Đủ Đực mới hiệu nghiệm. Nhiều người cũng tốn tiền mua lá đu đủ khô hay viên về uống.
Còn hết? Thưa còn thí dụ: “Măng tây ai mà ngờ” (tôi thêm: ai mà ngờ ăn được). Mới vài tuần nay thì khoai môn Trung Quốc được bà con ta ca ngợi ăn nó không bị ung thư nữa. Nên lưu ý, cái gì mà Trung Quốc sản xuất cũng đều mang mầm bịnh, bà con biết rồi mà. Họ có nhiều sáng kiến chết người trong việc dùng hoá chất kỷ nghệ vào thực phẩm. Việt Nam ta bắt chước, thì dụ dùng màu nhuộm chân nhang nhuộm tôm khô, tôm khô Việt Nam hiện nay màu đẹp rất tươi, nhưng ăn vào chắc là mắc “bịnh lạ”. Xưa nay, họ vẫn dùng “thuốc nổ” (nitrate de potassium) hay muối diêm để trộn vào lạp xưởng và nem, màu đỏ của thịt nạt trông bắt mắt. Chất nầy thì nguy hiểm lắm, gây ung thư.
Còn hết? Thưa còn dài dài, hiện đang bày nhau: xay cam, bôm, cà chua, cabbage, cà rốt, Lô Hội và bỏ thêm 1 muỗng mật ong.. hằm bà lằn, uống hàng ngày để ngừa ung thư. Lại còn bày nhau bỏ phèn chua vào trái khóm (thơm, dứa) rồi bỏ vào nước uống cho hết bịnh “Trị sỏi thận bằng quả dứa dễ dàng cả đời không lo mắc bệnh tội gì không thử” (đây là cái tựa của những Youtube giết người). Thưa các bạn phèn chua chứa kim loại nhôm, chất nầy vào cơ thể đưa tới nhiều bịnh, mà bịnh lú lẫn là một.
Thôi nghe, kể hoài còn hoài.
Thưa quí bạn, những thứ được kể bên trên là tôi chợt nhớ ra, chắc mới liệt kê được chừng phân nửa mà thôi. Hôm nào tôi ghi lại coi tất cả mọi thứ thực phẩm chúng ta ăn coi có món nào KHÔNG phải là thần dược hay không.
Huỳnh Chiếu Đẳng