GỐC RẠ Ủ ẤM ĐỜI MÌNH CỦA HỒNG BĂNG

Ngày đăng: 2/08/2021 12:11:28 Chiều/ ý kiến phản hồi (0)

Tôi thich Hồng Băng viết bài thơ ngắn, sở trường của anh. Có một chút triết lý, một chút khôi hài nhưng không làm mất đi cái tình yêu trong thơ.

GỐC RẠ Ủ ẤM ĐỜI MÌNH

Những xác lá nằm sắp lớp cùng đồng loại. Mùi ẩm mốc, ngai ngái lan toả. Nó giống như mùi rơm rạ, khô khốc trong nắng cháy, gảy vụn trong mưa. Nó hoá mùn, tanh tanh, len trong gió nội, phất trong hương đồng.

Bầu trời xám. Cái màu của ngăn che. Phải chăng bầu trời co lại để nặn ra những vạt mưa mùa?

Con cúm núm len trong bụi rạ như muốn ủ ấm cùng nhau. Sự nhập một tạo thành khối.

Giọt mưa như bất lực, chật chội để xen vào.

Và cũng vậy, tôi hay em, cần một gốc rạ tưởng đã phải tàn, để ủ ấm đời mình khi quanh ta ngập đầy những cơn mưa thịnh nộ…

“con cúm núm len trong gốc rạ

bầu trời xám co ro

chật chội tiếng mưa”

HỒNG BĂNG

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài viết mới khác