MỘT CON MẮT- ĐỌC THƠ HOÀNG YÊN DY
Ngày đăng: 31/01/2021 10:34:53 Chiều/ ý kiến phản hồi (0)
1. Tui nhận tập thơ CÁI MO NANG của HOÀNG YÊN DY từ anh sáu An Cư , ông anh nhân sĩ tài hoa đàn hay hát giỏi , ẩn dật , suốt đời mãi đuổi theo những tâm hồn lớn chốn nhân gian. Anh Sáu tui và anh HOÀNG là bạn nối khố nối đai từ hồi nẵm tới giờ . Anh yêu thơ , quí bạn , thương em , nên nhân dịp hai ông gặp nhau bù khú cả ngày , chắc là anh sáu nhà tui …xin xỏ anh Hoàng cho tui tập thơ nầy chớ tui với nhà thơ có quen biết gì đâu. Cầm tập thơ khi xuất viện về nhà , tui biết ơn anh sáu , biết ơn anh Hoàng. Những ngày nầy tui thèm đọc , thèm viết chết xuống chết lên mà chỉ đọc thơ anh bằng …một con mắt , vì con mắt bên kia còn đang nghỉ phép . Vì là một con mắt nên một con mắt của tui chỉ thấy thơ anh sơ sài , loáng thoáng. Tui đọc chậm rì , viết lai rai đúng tác phong tuổi già sống …chậm, sống chơi !
2. Tập thơ họ Hoàng như niềm vui bất ngờ chợt đến với tui , như sự sẻ chia với tác giả trong cùng cảm giác ‘ đồng thanh tương ứng ‘ từ những ý tưởng tình tang như thị , từ câu thơ con chữ đời thường trong đời thường vốn dĩ , từ những ký hiệu giản đơn . Chắc cũng có ai đó như tui tủm tỉm cười khoái chí hoặc người nào đó … trề mỏ chê bai khi thấy thơ anh không lấp lánh , lung linh , không mộng mơ tuổi đôi mươi , không hoài niệm quá khứ ngọt ngào chùm khế , thiếu luôn tình yêu đêm màu hồng , không có cả màu tím khổ đau hay màu xanh hy vọng.
” Em là một nửa của ta
So le , lệch đũa – vẫn là Anh /Em
Cầu cho chân cứng đá mềm
Cù cưa kẽo kẹt – cứ trên / dưới hoài “
Hơi hướng của nữ sĩ họ Hồ phảng phất làm người đồng khí đồng thanh cũng tương cầu mà cười kiểu nào đó , một mình ? Tình yêu đối với anh tự nhiên như hơi thở , bình thường như nhu cầu uống ăn khi đói , nghỉ liền khi mệt . Anh không đánh bóng thơ mình bằng ngôn tình hoa mỹ , tạo ra vẻ thanh tao cao nhã. Ái luyến trong thơ anh tạo được diễn tả hồn nhiên , chân thật , là phần cốt lõi duy trì sự sống của phàm nhân.
“Cổ / Kim hòa điệu yêu thương
Thứ phi / Quận chúa – thăng đường – Quân vương
Long sàn kinh động bốn phương
Bão dông thiêu đốt hậu cung – Bãi chầu “
Ôi cuộc tình quân vương của ảnh sao .. rần rần rộ rộ , như gió táp bão giông , làm tanh bành chốn lục viện tam cung ? Tui trân trọng tặng anh một nét son hoan hỉ đồng cảm , phục lăn . Cái phong cách yêu để sống vui , để sống đầy năng lượng như anh cũng đáng ; chớ yêu chi để buồn bã , u sầu thì không yêu còn hơn có tình yêu đau khổ. Anh không là soái ca ngôn tình , nhưng về sự thực chứng cái tình , anh còn cao hơn soái !
” Tình như muôn cuộc can qua
Chiến trường bình địa , bọc da ngựa què “
Trải tình những cuộc can qua trên chiến trường tình ái dù có thành ngựa què đâu dễ mấy ai , cũng bi tráng lắm thay có phải ?
Anh làm thơ như vậy đó , tùy tâm lực ai hiểu sao thì hiểu , như Sấm Trạng Trình , tùy được khai ngộ bao nhiêu thì cảm nhận bấy nhiêu , không cần lời giải thích , ghi chú , anh làm thơ như anh viết… Sấm !
Vậy chớ cũng có những dòng thơ tình dễ thương như trẻ con đòi ăn kẹo , ngây thơ đến độ ngây ngô khi anh đã say tình , hay bị bỏ bùa yêu ?
“Nhớ hồi bùn lội bết chân
Đỉa đeo tới háng , em rưng rưng hò
Sông sâu em có thể dò
Anh dù mỏi cẳng vẫn …lò mò theo “
Tui thấm ý với những lời thế tục được anh đưa vào thơ , nó đời thường hết sức . Từ đời thường hóa thơ và anh tặng thơ lại cho đời thường. Những lời thế tục gần gũi với ca dao với vè tạo nên cái phong cách vừa phóng khoáng vừa bình dị trong thơ với những cụm từ chỉ có dân gian mới có quyền sở hữu.
“( Ba chìm bảy nổi linh đinh .. )
” Trôi sông lạc chợ , ngủ đình , thức am “
Nào giờ tui chỉ biết ăn quán ngủ đình cho cái đời ‘ trôi sông lạc chợ ‘ , nay còn vô am mà thức , thì chỉ có một Hoàng Yên Dy thôi đó. Với những cụm từ ” trôi sông lạc chợ ” ” lời quê dùi đục ” hay ” buồn đến ê răng ” , khi mới đọc , tưởng nó là những hạt sạn làm người ta muốn sổ toẹt cho rồi ; ai dè nó lại thành những hạt ngọc trai màu đen , tỏa cái nước huyền quang hiếm gặp ! Thơ gì mà kỳ cục , kỳ cục đến là hay !
” Ta ươm ký ức lên chồi
Mân mê quá khứ dây đời men cay
Cây xanh / hoa trái / gió lay
Dĩ vãng long gốc chờ ngày …xuội lơ ..”
Game over ! Xuội lơ là đích phải !
” Ôm gốc rạ , chẳng đi đâu
Cầu mong gặp đặng Thị Mầu thỉnh kinh “
Tui mà là anh tui viết lại ” .. gặp đặng Thị Mầu giải oan ” mới ‘đáng’ cái đời đa sự tình tang của ảnh !!!
Bởi , giờ cuối đời, ảnh mới ‘ chăn trâu ‘ , phản tỉnh mà lo chăn dắt cái tâm của mình , lời thơ nhuốm màu thiền định của tư tưởng thiền môn, nghe không thua gì phật tử phát tâm .
” Đuổi trâu ăn lúa trên đồng
Theo con sáo sậu – bế bồng dưa gang
Trôm ổi hàng xóm – phá làng
Mục đồng ngày cũ – tuổi vàng – giữ trâu “
Còn những cái gạch ‘ / ‘ tui gọi đó là ‘ ký hiệu ‘ anh thường xuyên sử dụng trong câu thơ.Nó rất riêng do cái tâm tùy thuận của anh , cái tâm tùy thuận đó nó bất biến giữa dòng đời vạn biến, nó luôn là sự bình dị , phóng khoáng trong suy nghĩ , hành xử, nhất là khi anh múa bút làm thơ . Những cái ‘/ ‘ như sự thay thế , sự giải thích rất hiệu quả khi phát thảo một đề cương , một báo cáo , đâu ai dùng nó trong thơ , với anh thì có !
“Xuân xanh còn mộng nhớ / quên
Thu / Đông nhấp nhỏm hớ hênh dập dồn
Ngày / đêm lưu thủy hàn / ôn
Cỏ nhung / Cỏ chỉ – lưu / tồn – đìu hiu “
“Cuồng điên từ cõi yêu tinh
Em khép / mở một đóa quỳnh khuya đêm “
“Tâm / Tỳ / Can / Phế đảo điên
Máu thu lộn bến – thủy / điền bất minh “
3. Một con mắt đọc thơ Hoàng Yên Dy nên cái nhìn của tui chỉ biên kiến sơ sài. Vài bữa con mắt kia khỏe mạnh , biết đâu hai con mắt lại . ..bất đồng tư tưởng với nhau . Dù sao , một con mắt đọc thơ cũng có cái hay của nó ; nó nhìn thơ anh như nhìn nước phù sa xách từ sông đổ vô lu , vô vại mà chưa kịp lóng phèn.Cái đục ngầu phù sa như cái nhìn mờ mờ nhân ảnh , cũng là một cái nhìn không có sự chọn lựa thứ hai . Nước phù sa không cần phèn cũng tự mình lắng xuống để tạo bãi , bồi cồn và cả cù lao. Hương phù sa là những gì còn đọng lại trong tui qua tập thơ CÁI MO NANG của Hoàng Yên Dy. Thơ anh là sô nước lạnh , tạt vào bức tranh đời thường được tô tím bôi hồng mất đi thực chất . Nước tạt vào làm trôi phần nào cái giả , để lộ ra cái tạm thật ; dù cái thật đó sần sùi mà nó không hề thô lỗ , nó mộc mạc đến dễ thương như đời thường , nó thật vì nó đang là .
” Gió mới chạm phớt hoa hồng
Thẹn đỏ mặt – cả rừng bông lây tình
Tháng giêng cựa quậy rùng mình
Lá /cành ‘diệp lục’ nguyên sinh – muốn chồng “
Tháng chạp Canh Tý niên
Nguyễn Ngọc Hạnh
H1
H2
H3
H4