Trống vắng của Phong Tâm
Kỷ niệm lần thứ nhất ngày mất của Chị, anh Phong Tâm đã trút nổi niềm vào bài thơ Trống Vắng, qua đó ta thấy tình cảm 60 năm sống chung của nhà thơ cùng với người vợ tấm mẳn của mình. (SOS)
TRỐNG VẮNG
Tháng ba trăng lịch rụng ngày
Nghe chiều chạm gió trôi dài trên sông
Tiếng rơi lặng, bóng mây chùng
Để sông ngửa mặt đi cùng bãi nghiêng
Bỏ bờ bến lại cho thuyền
Sao không trách cứ muộn phiền gì tôi?
Mình đi thoáng một năm rồi
Bây giờ đụng chén khua nồi lại thương!
Trống trơn bên gối còn hương
Hình như sợi tóc cũng vương dỗi hờn?
Một mình chợt thấy cô đơn
Đêm phù phiếm mộng, mưa dờn dợn mưa
Vói tay xô cửa gió lùa
Trăng nhờn nhợt, lá khuya cừa cựa nhau
Tiếng yêu mới nói được sao?
Là khi mình vắng đi đâu không về!
Sông đời có một bến quê
Còn tôi đối diện ba bề với tôi.
Phong Tâm
22.4.2017 – 26.3.Đinh Dậu
(Qua một năm mất hiền nội)
Huynh Phong Tâm kính mến! Vây là đã môt năm ngày chị đi xa. Đọc bài thơ này của anh, em nghe buồn thương, cảm đông làm sao! Tình nghĩa vơ chông ngọt ngào nồng đươm, nay môt mình anh đôi diên với sư trống vắng, nổi nhớ thương da diết…qua từng câu thơ, con chữ. Em đọc thơ mà tưởng tượng ra hình ảnh của anh trong đêm thâu vò võ, khi “Môt mình chơt thấy cô đơn/ Đêm phù phiếm mông, mưa dờn dơn mưa”…
Tâm tình đã gởi trong bài thơ này rôi, vây thì em mong anh sớm nguôi ngoai và giữ gìn sức khỏe nha anh!
My Nguyen thân quý, vẫn là người em chia sẻ tình đời trong cuộc sống, bên đó có tâm sự của những người anh là niềm an ủi rất nhiều. Huynh sẽ cố sống vui với thực tại bên bạn bè cùng những người em dễ thương.
….Một thoáng vô thường lòng uất nghẹn
Trăm năm vĩnh viễn dạ u sầu ” Hoành Châu (Gia đình C )
Vậy đó, Hoành Châu ơi! Cuộc sống có rồi không, vòng lẩn quẩn… cuối cùng là sự chấp nhận với hiện tại. Cám ơn em.
Anh Phong Tâm kính!
Anh lại làm em chảy nước mắt rồi !
” Sông đời có một bến quê
Còn tôi đối diện ba bề với tôi ”
Thương chúc anh nhiều sức khỏe, nhiều niềm vui và tràn ngập ý thơ tô hồng trời thơ anh nhé
Cô em nhỏ Phan Lương!
Lời em nói cho huynh cảm động, bao giờ anh cũng nghĩ PL là đứa em có tấm lòng chân thật, là nguồn động viên, anh rất vui. Thân mến!
“Hai mảnh đời thầm lặng bước song song
Sẽ dừng lại khi chỉ còn một chiếc”( Nguyễn Trung Kiên- Đôi dép)
Đại huynh ơi , Nỗi buồn mất nhau , hình như được nhân đôi khi ngày ấy …trở về…Và tiếng thơ buồn lan đến người đọc thơ.
Huynh đã đọc bài thơ “Đôi dép – Nguyễn Trung Kiên” đâu đó thật ngậm ngùi! Hình như cùng một tâm trạng khi bóng cũ về lại.
Thật cảm động khi Trầm Hương Ptt. ghi hai câu thơ lại đây, biết là muội cảm thông sâu sắc với nỗi niềm của huynh trong thời khắc nhìn lại những kỷ niệm đã qua.
Gởi lời thăm anh Phong Tâm, chúc anh được nhiều sức khoẻ và an bình.
Rất cám ơn cô Lê Thân Hồng Khanh, thân chúc cô luôn khỏe có thật nhiều niềm vui trong cuộc sống.
Thầy Tôi
(Cảm tác nhân khi đọc bài Trống Vắng của nhà thơ Phong Tâm, người thầy thi ca duy nhất của tôi. Xin chia sớt nỗi niềm cùng thầy.)
Đời thầy quạnh quẽ đã tròn năm
Tẻ nhạt quanh sân những ánh rằm
Nghiệt ngã rời đi mờ cải ngọt
Đau buồn ở lại đắng rau răm
Thương tình tuổi lão đang tràn tá
Tiếc mối duyên nồng chẳng trọn trăm
Bến nước dòng sông ngày vắng lặng
Từng chiều mái bạc dõi xa xăm
Bửu Tùng
12/5/2017
Bửu Tùng mến!
Mấy hôm nay bận đám Vu quy của đứa cháu vợ cạnh bên nhà, nên đọc bài “Cảm tác” của Bửu Tùng với tấm lòng chia sớt nỗi niềm khi đọc qua bài Trống Vắng… mà chậm phản hồi. PT thành thật cám ơn em, cũng tạm mượn vần bài thơ của BT, bằng một cách khác…hồi đáp.
Liên Tưởng
Có những dòng sông suốt tháng năm
Trôi xuôi chảy ngược hứng trăng rằm
Như tìm một cánh hoa trinh nữ
Bởi nhớ hai bờ mắt lá răm
Nghĩa nặng đong hoài chưa đủ chục
Tình sâu đếm lại cũng đầy trăm
Bao mùa lặng ngắm đêm tàn vắng
Khoảnh khắc nghe lòng nhói mũi xăm
Phong Tâm
(14.5.2017)
Kính Anh Phong Tâm,em cũng có mất mát lớn như Anh ,dù một năm hay mãi về sau nỗi đau dó vẫn y nguyên như vậy Anh ạ …Còn tôi đối diện ba bề với tôi…
Lý Hương mến, trong đời người có đồng cảnh thì dễ đồng cảm, cám ơn LH có cảm nhận qua ý bài thơ. PT đã đọc bài “Đoản Khúc Tình”… thơ Lý Hương nhẹ và mới đã thu hút được người đọc.
Anh Phong Tâm kính mến ! Đọc bài thơ Trống Vắng của anh , em thấy bùi ngùi quá . Vợ chồng sống với nhau mấy mươi năm có một ngày rồi không biết ai tiển ai ? Anh là người tiển chị ,chị ra đi hạnh phúc anh ở lại đau khổ nhớ thương . Tất cả là qui luật, em kính chúc anh nhiều sức khỏe .
Đúng như câu nói của Võ Thị Lài – Cuộc sống hôm nay, ngày mai không biết ai tiễn ai, người đi trước hạnh phúc hơn người ở lại, qui luật chung là vậy. Cám ơn VTL chúc em luôn bình an hạnh phúc.
Đại Huynh Ơi !
Không biết bao lâu rồi muội mới vào trang nhà TPH nữa ?
Tối nay ghé vào thăm quý anh chị , Muội đọc bài thơ của huynh đầu tiên ! Lòng chùng xuống ! Muội không biết phải chia sẻ với đại huynh như thế nào , để huynh nguôi ngoai nỗi nhớ thương hiền tẩu ?
Muội chỉ biết nói với huynh : ” Tất cả chỉ gom vào hai từ nhân duyên ! Muội tin đại huynh sau khi trút bỏ nỗi lòng vào bài thơ trống vắng rồi thì đại huynh sẽ bình tâm trở lại. Thương bản thân mình hơn nữa .
” Bây giờ đụng chén khua nồi lại thương! ”
Nếu ” lại thương ” hiền tẩu thì huynh phải thường xuyên ” Đụng chén khua nồi ” huynh nhé ? Hi .
Muôi thương những câu thơ có dấu chấm hỏi ( ? ), và 2 câu kết của huynh lắm
……
Sông đời có một bến quê
Còn tôi đối diện ba bề với tôi.
Vậy thì hãy đối diện với chính mình thôi , huynh ạ !
Mong hiền huynh thân tâm thường an lạc .
Tiểu muội luôn nhớ và cầu nguyện cho hiền huynh .
Lê Liên tiểu muội .
Lê Liên mến!
Ờ, đại huynh thấy hiền muội vắng vào trang nhà khá lâu, thấy có nghĩa là chưa quên.
Cám ơn Liên muội chia sẻ và khuyên nhủ cho huynh có giây phút ấm lòng và tĩnh tại hơn. Đúng như Lê Liên nói, khi cởi mở được niềm đau chất chứa thì lòng cảm thấy nhẹ đi. Và tất nhiên phải nhớ đến bản thân mình, để người thân gần gũi được yên tâm.
Từ khi “hiền tẩu của muội” đi rồi, huynh phải thường xuyên “đụng chén khua nồi”… đúng nghĩa “vô bếp”, nơi có nhiều điều để nhớ và cũng nơi đây thật sự đối diện với chính mình.
Chúc Liên muội vui khỏe, thành đạt trên mọi lãnh vực.
Phong Tâm tệ huynh.