Vòng xe quay của Linh Thy
Đây là bài thơ viết để nhớ về “một thời áo trắng”.Giờ chỉ còn trong hoài niệm . Nhưng có lẽ là một kỷ niệm của những ai có những người bạn dễ thương hồi xa xưa (LT)
ảnh minh họa , nguồn internet
VÒNG XE QUAY
Trời nắng cháy anh đèo em dốc đứng
Vòng xe quay theo từng giọt mồ hôi
Lưng áo anh đã ướt đẩm rồi
Sao con dốc cứ dài theo màu nắng
Em động viên – “Cố lên anh,- nào đạp”
Bánh lốp xì…giữa nóng ráp chang chang
Anh buồn hiu thoáng phút bàng hoàng
Sợ gió cát hôn lên làn má
Em che nón cho bóng chiều đừng ngả
Để giọt buồn trốn ánh nắng hanh hao
Giờ lắng lòng chạnh nhớ về nhau
Trưa nắng quái không ai đèo lên dốc.!!!
Linh Thy.
Kỷ niệm những ngày SPVL
(Xin tặng Người anh thân mến của LT)
Bài thơ dễ thương, vui thiệt!
Mắc cười… lưng đẫm mồ hôi
Dốc đứng, đạp, gồng tay lái?
Ruột xe bất ngờ xì hơi!
Tại vì rướn dốc lên thôi!?
LT xin cảm ơn NT Phong Tâm đã` ghía qua* và chia sẻ với LT , chắc NT cũng có một thời như thế nhỉ ?
Thuở ấy sao mà vui quá!
Nắng trưa dốc đứng vẫn trèo
Hồn nhiên nụ cười rất trẻ
Đừ người , giọng vẫn trong veo.!!! hihiiii……
Chúc NT luôn vui, khỏe cùng trang thơ và bè bạn nhé!
Thân mến!
Linh Thy
Chào Linh Thy-người đẹp Bến Tre,
Được dựa kề tấm lưng mạnh mẻ, áo thắm mồ hôi, chắc là hạnh phúc lắm.
Chúc Linh Thy vui khỏe
Vâng! thuở ấy sao mà vui quá hỉ.?
Một Lúa cũng đã từng trải qua `cái thuở` có một trời kinh nghiệp đầy ắp … biết rùi còn hỏi ?
Giờ có khi nào nhắc lại cho ấy biết không nhỉ ?
– ` Dốc cao mệt không kịp thở
Dấu yêu rọi nắng trưa hè…
Cái thời bên em be bé
Nhớ hoài tóc xõa bay bay…..
Kỷ niệm hồng….đẹp quá! phải không NT?