Nhớ Sài Gòn qua hình bóng ĐẶNG CHÂU LONG 

Ngày đăng: 12/09/2021 07:03:19 Chiều/ ý kiến phản hồi (0)
Tôi nhớ rất rõ anh Đặng Châu Long và Chị Hạnh (Vợ anh ), trầm mặc, lặng lẽ nhưng thân thiện và luôn nở nụ cưới với mọi người. Hoà đồng là yếu tính tự nhiên làm cho một nhân vật trở thành người của đám đông, Đặng Châu Long (ĐCL) là một người như thế.
       Anh ĐCL có nhiều đặc tính rất bất ngờ, đôi mắt anh là ống kính thu hình, đôi mắt ấy thu hết mọi diễn biến chung quanh, nơi anh xuất hiện. Giống như thế, tai anh nghe hết những âm thanh. Anh có trí nhớ tốt, nhất là khả năng nhớ bằng mắt và nhớ bằng tai. Khả năng ấy có lẽ đã xuất hiện từ khi anh còn là cậu học sinh Trung học, do anh sinh hoạt trong nhiều lãnh vực, nhất là hội Hồng Thập Tự. Tôi biết, có thời hội Hồng Thập Tự Nha Trang là một hội mạnh, tiếng vang khắp miền Nam trước 1975.
    Thời chiến phần đông thanh niên trưởng thành trong môi trường quân đội, riêng Đặng Châu Long đã thành người trước khi là người lính. Cho nên anh có thể phán đoán được sự chân giả của người anh mới gặp lần đầu, và trong từng bài viết, anh cũng nhận ra vài ba khía cạnh, đó là điều bất ngờ ít ai biết về anh ĐCL.
     Không như nhiều bạn tôi quen thân từ FaceBook, tôi quen anh ĐCL ở ngoài đời, những lần về thăm quê, gặp bạn bè sinh hoạt trong tạp chí Quán Văn – Sài Gòn, có anh ĐCL. Qua cung cách và con người của anh, tôi chú ý và cảm mến rồi thân tình cho đến hôm nay. Anh Long viết đều, viết về nhiều lãnh vực. Anh ấy viết nhanh, không thể ví chuyện viết lách của anh Long là thói quen, không phải để thể dục tinh thần, mà với anh Long viết là một nhu cầu chia sẻ, học hỏi và để tự rèn luyện mình. Đề tài anh viết hàm súc, có ý tưởng và rất chuyên nghiệp. Những đề tài ĐCL viết là thân tình, là hơi ấm chuyền sức sống vào cuộc đời. Thế nhưng tôi hết sức thán phục anh ở lãnh vực dịch thuật, có thể nói khả năng sử dụng tiếng Pháp của anh Long ngang ngữa như tiếng Việt, điều nầy được thể hiện trong bản dịch bài thơ LE PONT MIRABEAU của GUILLAUME APOLLINAIRE. Giả định là không có nguyên bản tiếng Pháp, đọc bài dịch của Đặng Châu Long “ DỪNG LẠI BÊN CẦU” là một bài thơ hay, rất Việt Nam. Xin mời các bạn thưởng thức bài thơ Dịch từ LE PONT MIRABEAU, tôi được anh Đặng Châu Long đề tặng:
11 tháng 9, 2018
ZULU DC
***

DỪNG LẠI BÊN CẦU

Tặng Zulu DC
Dưới cầu lững một giòng thôi
Buồn vui tình cũ ai ngồi nhớ ai
Canh khuya điểm giọt ngắn dài
Một ai ngồi lại thả bay nhịp ngày
Nhớ thuở ấy tay trong tay
Mặt kề mặt không gian này chốn đây
Dưới cầu mỏi mệt sóng say
Điệu đơn mãi cuộn như mây lững lờ
Cầu xưa vẫn một giòng phô
Ngày qua năm lại ơ hờ niềm đau
Nước trôi tình đã nhạt màu
Tình tan bỏ kẻ bên cầu héo phai
Níu cơn vô vọng trúc mai
Mơ hoang một giấc chờ ai chốn này
Đời sông lững mãi lững hoài
Quên ai cuộn mãi cơn dài thương khan
Ngày rơi rụng năm tháng tàn
Thời không đoạn nỗi tình tan theo giòng
Dưới cầu lững mãi đời sông
Đêm dài ngày lụn ta cùng nước trôi
ĐẶNG CHÂU LONG dịch
        12-09-2018

LE PONT MIRABEAU

Sous le pont Mirabeau coule la Seine
Et nos amours
Faut-il qu’il m’en souvienne
La joie venait toujours après la peine
Vienne la nuit sonne l’heure
Les jours s’en vont je demeure
Les mains dans les mains restons face à face
Tandis que sous
Le pont de nos bras passe
Des éternels regards l’onde si lasse
Vienne la nuit sonne l’heure
Les jours s’en vont je demeure
L’amour s’en va comme cette eau courante
L’amour s’en va
Comme la vie est lente
Et comme l’Espérance est violente
Vienne la nuit sonne l’heure
Les jours s’en vont je demeure
Passent les jours et passent les semaines
Ni temps passé
Ni les amours reviennent
Sous le pont Mirabeau coule la Seine
Vienne la nuit sonne l’heure
Les jours s’en vont je demeure
GUILLAUME APOLLINAIRE
             (1880 – 1918)

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài viết mới khác