CHIỀU THALA

Ngày đăng: 13/04/2020 03:54:05 Chiều/ ý kiến phản hồi (0)

Bóng người đàn ông liêu xiêu đi vào nghĩa trang , nhạt nhoà ánh nắng chiều hay nước mắt ? Tôi nhận ra cả 2 thứ ấy đã chạm đến cảm xúc tái tê của chính mình. Anh ngồi xuống bên cạnh mộ bia đứa con trai vắng số, đôi mắt anh buồn xa vắng dõi về phía chân trời. Ở đâu đó bất chợt tôi nhận ra tiếng nấc từ nơi tận cùng sâu thẳm đáy lòng anh, tôi cảm nhận tiếng nấc ấy làm chết lặng cái đau xé lòng của anh, bóng nắng rơi đầy trên mái tóc đã nhuộm màu sương khói, anh tiều tụy quá! Tôi muốn mượn một chút gió, chút nắng còn rơi rải trên thảm cỏ đi qua từng ngôi mộ trong nghĩa trang buồn chiều hạ tàn – Hãy chia sẻ cùng anh đi, hãy dỗ cho lòng anh vơi bớt nỗi đau xé lòng kia đi, để đôi vai gầy guộc đừng đơn độc nữa! Hãy mang trả lại cho anh niềm tin đã bị đánh cắp, trả cho anh nụ cười trọn vẹn, anh đã gánh nặng đau thương quá nhiều rồi.

Tôi muốn tất cả hãy dừng lại, những cay đắng nghiệt ngã vay mượn cuộc đời này anh cũng đã trả hết rồi … Bổng dưng tôi khóc…. Ngửa mặt nhìn trời cao, tôi không muốn anh bận lòng vì những giọt nước mắt, bởi có khổ đau bao nhiêu chăng nữa cũng đâu thay đổi được gì. Tôi muốn cùng anh đối diện với tất cả tai ương bằng lòng từ bi và tâm trí tuệ. Tôi muốn những chiếc lá trên cành cao kia nhẹ nhàng hơn , tôi muốn nhìn thấy những cánh chim đủng đỉnh tha mồi bay về tổ ấm, tôi muốn ánh nắng chiều tà luôn tỏa sáng trước khi bóng hoàng hôn kịp đón về …

Và tôi cũng muốn nói rằng tôi yêu anh với một tấm chân tình , dù thời gian dành cho chúng tôi không còn dài nữa.

Thala xóm đạo

Bạch Huệ

Hinh minh họa, nguồn Net

 

 

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài viết mới khác