Mùa trăng tháng bảy của Phong Tâm
Đây là những câu thơ ngắn, (vào mùa trăng tháng bảy) và đột hứng ghi vội khi dừng lại trên đường mỗi lần có dịp đi qua. Xin được chia sẻ cùng anh chị em trang nhà. PT
DẶN LÒNG
Đừng đợi hôm sau
Pha trà mời cha mẹ
Thời gian con tàu
Chạy qua chiều lặng lẽ…
Nơi mùa nước nổi
Hơi vọng cổ phương Nam
Tiếng lòng gởi ống tre đờn nhị
Vương trên phím nguyệt cầm.
Tháp Ponaga
Ngước nhìn cổ tháp
Mê huyền thoại Chăm
Ta gặp em trong thổ cẩm.
(Nha Trang, 2005)
Đêm Qui Nhơn
Rượu Bàu Đá
Ngất ngư nhịp tim
Nhuốm trăng thơ Gành Ráng.
(1-2007)
Một góc Kon Tum
Con đường hun hút
“Vườn thực vật rừng”
Tre miền xuôi, tre núi bỗng gần
Hai mắt lá chợt xao trong một nắng.
(12-2008)
Hẹn lại
Không thể
Áp tai vào đá núi
Nghe sóng biển nói tiếng chim rừng
Vách đồi trắng
Bóng chiều nghiêng cắt đôi
Đường cong khuyết trùng khơi vồ vập
Đặt xuống Cam Ranh ánh mắt
Vắt hoàng hôn qua vai…
(12-2006)
Phong Tâm
Đọc thơ anh Phong Tâm
Nói thật, không dám lạm bàn
Chỉ cảm nhận chắt lọc và tinh tế
Nghĩa nhiều tầng lớp, sâu xa!
( mà có khi em nghĩ mãi không ra)
Hahaha!
Dễ ụi Hạnh à.
– Đừng chần chờ quan tâm đến mẹ cha. Thời gian qua rất nhanh!
– Nhìn cổ Tháp: Nghĩ về Mệ (mẹ) Chăm, thấp thoáng bóng em trong (chất liệu vải Thổ cẩm)
– Qui Nhơn có rượu Bàu Đá rất mạnh. liên tưởng đến thi sĩ HMT yên nghỉ nơi Gành Ráng
– Kontum có biển đề “Vườn thực vật rừng”, người Bến Tre bắt gặp tre miền núi như hai mắt lá gặp nhau…
– Qua ngang eo biển Cam Ranh, không ghé lại được “cảm thán” và hẹn…
Bỏ quên một câu:
– Nơi mùa nước nổi Tây Nam bộ, người phương Nam thường gởi tiếng lòng qua ống tre, cần và sợi tơ cây đờn cò (nhị cầm), cũng như trên phím tre của cây đờn kìm (nguyệt cầm) (nhạc cụ xưa), buồn và thấm đẫm…
Cảm ơn huynh Phong Tâm.
Em cảm nhận và hiểu bài 1, các bài còn lại hiểu hơi lơ mơ, mặc dù có vận dụng óc liên tưởng, nhìn hình ảnh thơ để suy ra, nhưng có khi thua.
Lĩnh vực Thơ , nhất là dạng loại thơ kiểu huynh Hồng Băng, huynh Phong Tâm sáng tác, dạng thơ Haiku, thất ngôn tứ tuyệt, em rất thích đọc, vì kiệm lời mà tư tưởng sâu xa, em cố gắng đọc , học, để nâng mình lên, nhưng nâng chưa nổi, huynh Phong Tâm đừng cười em út nhen.
Lời Nguyễn Thị Hạnh quá chân thật, huynh luôn lắng nghe. Cám ơn Hạnh.
Đúng quá Anh ạ ,em đã bỏ lỡ một lần “Dặn lòng ” đầy ân hận ,thơ Anh em chỉ thấy lời thơ ngắn mà ý sâu dài.Kính mến.
Anh rất cảm động qua tâm sự của Lý Hương, cám ơn LH đồng cảm. Thiệt tình, trong đời ta, đôi khi muốn tìm lại một cơ hội thì đã quá muộn màng!
Nhà thơ chạm ý thơ vào những lúc thật ngẩu hứng… để thành thơ..
Nhưng dù ngẩu hứng hay ngẩu nhiên, đại huynh Phong Tâm cũng gửi vào đấy những liên tưởng giữa hai bờ… vật cảnh và tâm cảnh thật sâu sắc, người đọc cần trình độ để hiểu…
Nhận xét nếu có chỗ không đúng… xin đại huynh đừng cười.
Cảm nhận của Trầm Hương Ptt đáng để huynh khâm phục, bởi gần như tác phẩm nào qua mắt Ptt muội cũng đều đọc thấu cả ý tưởng. Đôi khi chính tác giả phải nhìn lại mình… có đủ tầm như lời nhận xét chưa? Hổng dám “cười” đâu muội ơi.
Huynh Phong Tâm ơi! Những bài ngẩu hứng ở từng nơi anh đến, chứa đầy ẩn tình sâu sắc… mà người đọc như em chỉ cảm nhận một cách lờ mờ. Qua lời giải thích của anh, em mới cảm nhận rõ hơn. Nói thiệt anh đừng cười, trước đó em chỉ hiểu bài 5 GẦN ĐÚNG ý anh (tre miền xuôi, tre miền ngược, hai mắt lá gặp nhau…). Vậy cũng mừng rùi. Hi hi…
My Nguyễn cứ “cảm nhận một cách lờ mờ” để khi cái duyên đưa đến chạm vào thưc tại, nhận ra sẽ thấy thú vị hơn. Chúc mừng em khám phá sớm ở bài thứ 5.
Mùa trăng tháng 7 đọc bài DẶN LÒNG CỦA CHÚ Phong Tâm làm con nhớ Má quá ! 2 năm rồi không còn được bên Má .
Rằm tháng bảy áo cài bông hồng trắng
Vu lan này con vắng má hai mùa ….
….. …… ….
Giờ con đã lớn lấy chồng
Còn mong được tựa nơi lòng mẹ yêu
Muôn vàn chăm chút nuông chiều
Hình hài con đó mẹ thêu bằng tình ….
Ai cũng đi qua một lần như vậy, qui luật tạo nhiên thôi, cháu Ngọc Diệp mến!
“Hình hài con đó mẹ thêu bằng tình…” Đúng quá đi chứ, chúc Ngọc Diệp vui.
Thơ của anh thật sâu sắc và tinh tế! Có lời giải thích của anh cho chị Hạnh em mới hiểu hết và cảm nhận được đầy đủ cái hay của bài thơ!
Chúc anh luôn khỏe để sáng tác tiếp cho chúng em thưởng thức nhé!
Cám ơn Nguyễn Mỹ NHung đọc và và cảm nhận ý thơ PT. Có khiêm tốn quá không em, khi được giải thích mới hiểu đầy đủ? Chúc Mỹ Nhung luôn lạc quan như lần họp mặt.
Mùa trăng tháng bảy, mùa của mẹ, bếp lửa hồng, ta còn được đọc thêm vài đoản thi thật tâm tình, tâm trạng của thi nhân thật yêu đời, yêu người, yêu thơ ca. Cảm ơn những lời thơ ngẫu hứng chân thật vô cùng xúc tích của huynh Phong Tâm ! Em Hoành Châu (Gia đình C)
Một lời bình rất nhân ái bằng tấm lòng, tình cảm, bằng thuật ngữ của nòi bút lý luận sâu sắc. Anh luôn biết lắng nghe, cả mong đợi lời phê phán của Hoành Châu mà PT từ lâu đã tin tưởng. Cám ơn em đã đọc và cho huynh lời khích lệ thật thân tình.
Anh cám ơn Phi Rom thiết kế cho tranh thơ rất đẹp và đề tựa “Mùa trăng tháng 7” cho bài thơ trong nhóm thơ trên. (PT)