Mùa xưa của Hồng Băng

Ngày đăng: 23/09/2016 06:20:16 Sáng/ ý kiến phản hồi (5)

Trong các loại hình nghệ thuật, thơ là một trong những hình loại nghệ thuật siêu đẳng với đa tầng cảm xúc; phải là “thực chất thơ”. Vì vậy, thơ chỉ để nghe và…hiểu theo sự cảm thụ chung và riêng. Thơ không dành cho ngôn ngữ phân giải, áp đặt, nếu không muốn lộ diện sự thiển cận, hàm hồ. Bởi tứ thơ, ý lặng… chỉ có tác giả mới có quyền minh định chuẩn xác. Đọc bài thơ MÙA XƯA (nhớ Huế) của nhà thơ Hồng Băng, có cảm giác thuộc loại nầy vậy. (PT)

chua-thien-mu-hue MÙA  XƯA
( nhớ Huế)

Chuông chùa sánh
giọt kim cang
Thẫm trong đêm ánh
mái hoàng lưu ly
Sông buông
lặng khuất kinh kỳ
Vàng treo
vạn cổ xuân thì
mướt trăng.
Vội chi vẽ cuộc phù trầm
Chèo vô trụ xứ
Huế thầm
tóc bay

Về leo dốc ngược
Chiều nay
Rêu mùa xưa mỉm…
chạm ngày uyên nguyên.

Hồng Băng

Có 5 bình luận về Mùa xưa của Hồng Băng

  1. Nguyễn Thị Hạnh nói:

    Thơ Hồng Băng thiền – tĩnh – lặng – gợi.

    Hồng Băng là phù thuỷ ngôn từ.

    • Hồng Băng nói:

      Chào chị Hạnh và Phan Lương,

      Cảm ơn nhị vị đã đọc và nhận xét. Tỉnh, lặng, gợi.. vốn là cách viết mà mình trót yêu thích. Còn Thiền thì khôg dám! còn vương nhiều tục luỵ lắm! Chúc vui khoẻ. HB

  2. Phan Lương nói:

    Cũng là thể thơ lục bát ,nhưng ở nhà thơ Hồng Băng chọn lọc hay từng câu chữ ,từng âm điệu ngắt giọng trầm bỗng …và đúng như chị Hạnh nhận xét : Đọc thơ anh Hồng Băng ta nhận thấy như có cả thiền – tĩnh – lặng – gợi

    Tóm lại chỉ có hai từ để đánh giá : TUYỆT VỜI !

  3. Trương phú nói:

    Về leo dốc ngược ngịch hành

    rêu xưa xanh mướt trên cành uyên nguyên

    • Hồng Băng nói:

      Anh Trương Phú,

      Giấu rất kỹ mà vẫn bị anh lôi ra! Cách đây mươi năm, ra Huế chơi, về ko viết được gì cho Huế. Giờ mới cho ra ràng, bị anh lậy tẩy rồi. Có dịp gặp lại! Chúc bình an. HB

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài viết mới khác